NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 359

Cậu kiếm một sợi dây ngắn, buộc quanh cổ một con cừu chưa xén lông.
Cậu đặt nó lên cầu thang và từng bậc, từng bậc, cậu lôi nó lên. Nó kêu be
be không ngừng nhưng nó cũng lên tới gác xép. Cậu buộc nó gần những bộ
lông, cho nó ít cỏ khô để nó im lặng. Rồi cậu xuống ăn cơm.
Suốt buổi chiều hôm đó, Lazy John và Royal luôn nhắc cậu phải ráng
nhanh hơn để khỏi bị đánh bại. Almanzo trả lời:
- Không, mọi người không thắng nổi tôi đâu. Tôi sẽ bắt kịp mà.
Mọi người lại cười giễu cậu.
Cậu chụp từng bộ lông ngay khi Royal buộc xong, hối hả đem lên cầu
thanh rồi lại chạy ào xuống. Mọi người cười lớn nhìn cậu tất tả và nói:
- Không đâu, cậu không thể thắng được. Bọn này sẽ xong trước.
Đúng trước khi bắt đầu giờ lo việc trong nhà, ba và John xén nhanh hai con
cừu cuối cùng. Ba xong trước. Almanzo chạy đi với bộ lông và trở lại vừa
kịp bộ lông cuối vừa được xén xong. Royal buộc lại và nói:
- mọi người đã xong hết rồi! Almanzo, mọi người đã thắng. Mọi người đã
thắng!
Royal và John cười như sấm vang và ngay cả ba cũng cười.
Lúc đó Almanzo lên tiếng:
- Không, mọi người đâu thắng nổi tôi. Tôi còn đưa lên gác một bộ lông cừu
mà mọit người chưa xén.
Mọi người ngưng cười ngạc nhiên. Ngay lúc đó, con cừu trên gác xép nghe
thấy những con cừu khác được thả ra bãi chăn liền kêu lên:
- Be-ee-ee!
Almanzo kêu lên:
- Đó là một bộ lông! Tôi đã đưa nó lên cầu thang và mọi người chưa xén
nó! Tôi đã thắng! Tôi đã thắng.
John và Royal nhìn sững kỳ quái đến nỗi cậu không thể nín cười nổi. Ba la
lớn:
- cười đã nhất là người cười sau cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.