Rồi cậu và Alice lại đạp những lớp lá xuống trong khi mấy chiếc chĩa tất
bật dọng trống đất nhiều hơn và nhiều hơn.
Phải mất trọn ngày mới gom hết hạt dẻ. Trong ánh sáng hoàng hôn mờ
nhạt, Almanzo phụ vần lấp lại những tảng đá bờ giậu sau chuyến xe cuối
cùng. Hết thảy hạt dẻ gai đọng trên lá chất thành một đống lớn ở nền Kho
Nam bên cạnh cối xay cánh quạt.
Đêm đó ba nói mọi người đã thấy ngày cuối cùng của mùa thu muộn.
Ba nói:
- Đêm nay sẽ có tuyết.
Khi Almanzo thức dậy vào sáng hôm sau, ánh sáng đã có ánh tuyết và từ
cửa sổ cậu nhìn thấy mặt đất và các mái nhà kho trắng màu tuyết.
Ba tỏ ra hài lòng. Tuyết mềm, dày chừng sáu inch nhưng đất chưa bị đóng
băng.
Ba đặt tên cho tuyết là “phân bón của người nghèo” và ba sắp xếp cho
Royal cào tuyết trên khắp cánh đồng. Tuyết sẽ đem một thứ gì đó từ không
khí vào đất và khiến cho mùa màng khá hơn.
Trong lúc đó, Almanzo phụ giúp ba. Hai cha con sửa chắc lại các cửa sổ
nhà kho bằng gỗ, đóng đinh qua từng tấm ván đã bị nắng mưa mùa hạ làm
bong ra. Các bước từng nhà kho được bồi thêm rơm từ các ngăn chuồng và
tường nhà được bồi thêm bằng thứ rơm sáng sạch. Đá được đặt lên rơm để
giữ chắc chống lại gió. Các cửa ra vào và cửa sổ chống bão, cửa ngôi nhà
cũng được ghép khít kịp thời. Tuần lễ đó chấm dứt với đợt đông giá đầu
tiên.
Thời tiết lạnh cắt da đã tới và đây là thời gian mổ thịt.
Trong sáng sớm giá lạnh, trước bữa điểm tâm, Almanzo phụ với Royal đặt
chiếc vạc sắt lớn gần nhà kho. Vạc được đặt trên những tảng đá, được đổ
đầy nước và đốt lửa ở dưới. Vạc chứa tới ba thùng nước.
Trước khi các cậu làm xong, Lazy John và French Joe đã tới và chỉ còn đủ
thời gian chộp vội một món điểm tâm. Hôm đó phải mổ thịt năm con heo
và một con bê vừa một tuổi.
Ngay khi một con vật bị giết xong, ba cùng Joe và John nhúng nó vào trong
vạc nước đang sôi cho nóng rồi đem ra đặt trên những tấm ván. Với những