NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 47

“Không có một tiếng động nào ngoài tiếng vù vù của cỗ xe lao trên tuyết và
tiếng gió rít qua.
“Đúng lúc cỗ xe đang lao sát tới ngôi nhà, một con heo lớn đột ngột từ rừng
cây chạy ra. Nó đi tới giữa đừng và đứng khựng lại.
“Cỗ xe đang lao xuống cực nhanh nên không thể dừng lại và cũng không
còn kịp tránh, vùn vụt đâm thẳng vào con heo và xúc nó lên luôn. Sau một
tiếng hét, nó đã ngồi gọn trên người James và tiếp tục la inh ỏi cho tới nhức
óc:
- Eeec-ec! Eeec-eec! Eec-eeeec!
“Cả ba lướt sát ngôi nhà với con heo ngồi phía trước, rồi tới James, tới
George, tới ông nội và tất cả đều thấy rõ ông cố đang đứng trước cửa nhìn
họ. Họ không thể ngưng, không thể trốn tránh và cũng không thời giờ kịp
nói lời nào. Cỗ xe trượt thẳng xuống chân đồi với con heo ngồi phía trước
James tiếp tục la không dứt.
“tới chân đồi, cỗ xe dừng lại. Con heo nhảy khỏi người James, chạy thẳng
vào rừng và tiếp tục la.
“Cả ba chậm chạp bước lên đồi một cách nghiêm trọng, sau khi bỏ cỗ xe
lại. Họ len lén vào nhà, lặng lẽ rón rén tới ngồi xuống chiếc ghế dài. Ông
cố đang đọc Kinh thánh, ngẩng lên nhìn họ, không nói một lời.
“Rồi họ cùng đọc kinh và học giáo lí.
“Nhưng, khi mặt trời lặn hẳn và ngày chủ nhật qua rồi, ông cố đưa tất cả ra
lán gỗ và quật nhừ tử từng người một, trước hết là James, sau đó là George
và cuối cùng là ông nội.”
Bố nói:
- Các con thấy đó, Laura và Mary, không dễ trở thành ngoan ngoãn, nhưng
các con nên mừng là lúc này không còn nhiều khó khắn như khi ông nội
còn bé.
- Con gái có phải gặp khó khăn như thế không?
Laura hỏi và mẹ nói:
- Các cô bé còn gặp khó khăn hơn nữa. Vì không chỉ trong ngày chủ nhật
mà bất kì lúc nào, các cô cũng phải xử sự như những tiểu thư quí phái. Các
cô không bao giờ được trượt tuyết như con trai mà phải ngồi luôn trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.