NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 561

nó và cố làm dịu những ý nghĩ lo lắng của nó. Nhưng nó ngồi nhìn khó
chịu trong lúc các cô lội qua khúc suối cạn rộng.
Các cô bước cẩn thận để tránh làm văng nước lên những bộ quần áo sạch.
Một con diệc màu xanh lơ cất mình lên khỏi mặt nước, vỗ cánh bay đi với
những chiếc cẳng dài ngoẵng đu đưa. Laura và Mary dè dặt bước lên mặt
cỏ. Các cô không đi trên những vết xe đầy bịu bậm cho tới khi các bàn chân
khô hẳn vì muốn giữ sạch bàn chân khi vào thị trấn.
Căn nhà mới giống như thu nhỏ lại trên ngọn điồi bị bao bọc giữa đồng cỏ
xanh ngắt trải rộng mênh mông. Mẹ và Carrie đã quay vào nhà. Chỉ còn
một mình Jack đang ngồi bên khúc suối cạn nhìn theo.
Mary và Laura lặng lẽ bước đi.
Sương đọng long lanh trong cỏ. Những con chiền chiện đang hót. Bầy dẽ
giun đang đi trên những cẳng chân khẳng khiu dài ngoẵng. Lũ gà gô mái
kêu cục cục và đám gà con nhỏ xíu chíp chíp đáp lại. Những con thỏ đứng
thẳng với những bàn chân trước đu đưa, tai co giật và những con mắt tròn
mở thao láo nhìn Mary và Laura.
Bố đã nói rõ thị trấn chỉ cách xa đúng hai dặm rưỡi vá con đường lớn đưa
thẳng tới đó. Các cô sẽ biết đã vào thị trấn khi đi tới một căn nhà.
Những cồn mây trắng trôi trên bầu trời bao la và bóng mây kéo ngang
những thảm cỏ đang gợn sóng trên đồng. Con đường lớn luôn mất hút ở
phía trước vào một lối đi nhỏ nhưng khi các cô tới chỗ chấm dứt này thì lại
thấy nó tiếp tục vươn tới. Chỗ chấm dứt chỉ là vết xe của bố cắt ngang mặt
cỏ.
Mary nói :
- Hãy lo cho em đi, Laura, kéo chiếc mũ lên! Em sắp rám nắng như một
người da đỏ và như vậy thì đám con gái thị trấn sẽ nghĩ gì về chị em mình?
Laura nói lớn một cách khinh thường :
- Em khỏi cần!
Mary nói :
- Em phải cần!
Laura nói :
- Em khỏi cần!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.