NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 562

- Em phải !
- Em khỏi !
Mary nói :
- Em sẽ sợ thị trấn như chị vậy.
Mary im lặng. Một lát sau, cô kéo lại dải mũ và đội mũ lên đầu. Mary nói :
- Dù sao mình cũng có hai người.
Các cô tiếp tục đi tới. Một hồi lâu sau các cô đã nhìn thấy thị trấn. Nó
giống như một vạt rừng nhỏ trên đồng cỏ. Khi con đường xuống thấp, các
cô chỉ lại nhìn thấy cỏ và trời. Rồi các cô lại thấy thị trấn, rộng lớn hơn.
Khói đang bốc lên từ những ống khói.
Con đường sạch sẽ viền cỏ mất hút vào trong một vùng không có cây cỏ.
Con đường phủ bụi này chạy bên một căn nhà nhỏ rồi ngang qua một cửa
hàng. Cửa hàng đó có một khuôn cổng lớn với những bậc tam cấp đưa lên
đó.
Phía bên kia cửa hàng là một xưởng rèn. Xưởng nằm cách xa đường có một
khoảng sân trống phía trước. Trong xưởng có một người đàn ông mập mạp
mặc tạp dề bằng da đang kéo chiếc bễ phù phù để thổi đỏ các hòn than và
vung cao chiếc búa lớn nện xuống, chát! Cả tá tia lửa văng ra li ti trong ánh
sáng ban ngày.
Phía bên kia khoảng đất trống là lưng của một toà nhà. Mary và Laura đi
sát một bên toà nhà này. Mặt đất ở đó rất cứng. Không có một ngọn cỏ nào
để đặt chân lên.
Trước mặt toà nhà này lại có một con đường lón khác cắt ngang con đường
của các cô. Mary và Laura ngừng lại. Các cô nhìn qua khoảng đất trống ở
phía trước của hai cửa hàng khác nữa. Các cô nghe rõ tiếng ồn ào hỗn độn
do giọng nói của nhiều đứa trẻ. Con đường của bố không đi xa hơn nữa.
Mary nói khẽ :
- Tới thôi!
Nhưng cô vẫn đứng im nói tiếp:
- Chỗ nào thì nghe thấy tiếng reo hò thì chỗ đó là trường học. Bố đã bảo
mình phải nghe thấy mà.
Laura muốn xoay người lại và phóng chạy trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.