NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 604

trên lớp nước đầy váng nóng hầm hập. Nhưng chúng phải uống lớp nước
đó. Bò và ngựa phải đều chịu chung những điều như thế.
Thứ bảy, Laura tới nhà ông Nelson để coi xem có thư của bố gửi về không.
Dãy nhà chuồng thấp dài của ông ta có một mái che dầy bằng cỏ khô. Nhà
và chuồng ở đây đều khác hẳn căn nhà và khu chuồng của bố. Chúng dựa
áp sát vào đất phía dưới một khoảng dốc của đồng cỏ và có vẻ như cố bộc
lộ tính chất Nauy.
Phía trong nhà sáng trưng. Chiếc giường lớn chồng cao nệm nhồi lông
chim với những chiếc gối căng phồng. Trên vách là bức chân dung rất đẹp
của một thiếu phụ mặc áo màu xanh lơ. Khung hình thép vàng dày và một
lớp lưới muỗi màu hồng phủ kín cả hình lẫn khung để giữ không cho ruồi
bay tới.
Không có thư của bố. Bà Nelson bảo rằng thứ bảy sau ông Nelson sẽ lại tới
hỏi bưu điện.
Laura nói :
- Cảm ơn bà !
Và cô vội vã bước nhanh dọc lối đi. Rồi cô đi chậm lại qua cây cầu nhỏ và
chậm hơn nữa lên đồi.
Mẹ nhắc :
- Đừng nghĩ ngợi gì, các con. Thứ bảy tới sẽ có thư.
Nhưng thứ bảy tới vẫn không có thư.
Các cô không còn tới dự buổi học ngày chủ nhật. Carrie chưa thể tự mình
đi xa như thế và lại quá nặng khiến mẹ không bồng nổi. Laura và Mary
cũng phải để dành các đôi giày. Các cô không thể đi chân trần tới buổi học
còn nếu mang giày thì sẽ không có giày vào mùa đông tới.
Vì vậy vào ngày chủ nhật, các cô mặc những bộ đồ đẹp nhất nhưng không
mang giày, không cột dải buộc tóc. Mary và Laura nói về những đoạn Kinh
thánh và mẹ đọc cho các cô nghe những đoạn ấy.
Một ngày chủ nhật, mẹ đọc cho các cô nghe đoạn nói về dịch do loài châu
chấu đem tới thuở xa xưa. Mẹ đọc :
- Và giống châu chấu đi khắp vùng lãnh thổ Ai Cập, ngừng chân trên tất cả
bờ biển Ai Cập, chúng chính là nỗi hận thù đau đớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.