NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 611

Laura Ingalls Wilder

Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên

Dịch giả: Lạc Việt

Chương 29

GIỜ ĐEN TỐI NHẤT TRƯỚC LÚC BÌNH MINH

Lúc này gió thổi lạnh hơn và nắng không còn quá nóng vào buổi trưa. Buổi
sáng giá buốt và đám châu chấu nhảy nhót một cách yếu ớt cho tới lúc nắng
sưởi ấm cho chúng.
Một buổi sáng, sương giá dày phủ khắp mặt đất. Trên từng chồi cây, từng
mẫu ván đều có một lớp tơ trắng xuyên xoáy vào những bàn chân của
Laura. Cô thấy hàng triệu con châu chấu hoàn toàn bất động.
Vài ngày sau, khắp nơi không còn một con châu chấu nào nữa.
Mùa đông đã tới gần mà bố không về. Gió lạnh như cắt. Gió không còn gào
thét mà rít lên và rên rỉ. Bầu trời u ám và mưa lạnh rơi mù mịt. Mưa đã
chuyển thành tuyết và bố vẫn không về.
Laura đã phải mang giày mỗi khi ra ngoài. Giày làm bàn chân cô đau
nhưng cô không rõ lí do. Giày của Mary cũng làm bàn chân Mary bị đau.
Tất cả củi mà bố chẻ sẵn đã hết nên Mary và Laura phải đi lượm những
mảnh ván rải rác. Mũi và ngón tay các cô nhức buốt trong lúc các cô lôi
những mảnh ván cuối cùng khỏi mặt đất. Bao kín trong những chiếc khăn
san, các cô tìm tới những rặng liễu lôi lên những nhánh cành chết khô để
gầy một đống lửa nhỏ.
Rồi một buổi chiều, bà Nelson tới thăm. Bà bồng theo bé Anna.
Bà Nelson tròn trịa và rất xinh xắn. Tóc bà vàng như tóc của Mary, mắt bà
màu xanh lơ. Bà luôn tươi cười và khi cười bà để lộ ra hai hàm răng trắng
bóng. Laura thấy thích bà Nelson, nhưng cô không vui khi nhìn thấy bé
Anna.
Anna lớn hơn bé Carrie nhưng không thể hiểu nổi những lời nói của Mary
và Laura và các cô cũng không thể hiểu bé nói gì. Bé nói tiếng Nauy.
Không thích thú gì khi chơi với bé Anna và suốt mùa hè mỗi khi thấy bà
Nelson với bé Anna tới là Mary và Laura chạy xuống bờ suối. Nhưng lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.