này trời lạnh nên các cô phải ở lại trong căn nhà ấm áp và chơi với Anna.
Mẹ nhắc vậy.
Mẹ nói :
- Nào các con, đi lấy mấy con búp bê ra và chơi ngoan với bé Anna đi.
Laura lấy hộp búp bê giấy mà mẹ cắt ra khỏi giấy bọc và tất cả ngồi xuống
nền nhà bên cạnh cửa lò để ngỏ. Anna cười vui khi thấy những con búp bê
giấy. Nó thọc tay vào trong hộp lôi ra một hình phu nhân bằng giấy và xé
thành hai mảnh.
Laura và Mary đều kinh hãi, Carrie trợn tròn mắt nhìn. Mẹ và bà Nelson
đang nói chuyện và không nhìn thấy Anna đang ve vẩy hai nửa người giấy
cười thích thú. Laura đậy nắp hộp búp bê lại những chỉ một thoáng sau
Anna đã chán con búp bê giấy bị xé và đòi xé một con khác. Laura không
biết làm gì vá Mary cũng vậy.
Nếu không được làm việc bé muốn thì nó sẽ chu chéo ngay. Nó còn quá
nhỏ và lại là khách nên các cô không thể để cho nó khóc được. Nhưng nếu
chụp được những con búp bê giấy thì nó sẽ xé rách ngay. Lúc đó Mary thì
thào :
- Đem Charlotte ra. Nó không xé nổi Charlotte đâu.
Laura phóng chạy lên cầu thang trong lúc Mary tìm cách giữ cho Anna im
lặng. Charlotte thân yêu nằm trong chiếc hộp dưới mái hiên mỉm cười với
chiếc miệng bằng chỉ đỏ và đôi mắt nút giày. Laura cẩn thận nhấc nó lên
vuốt lại mái tóc gợn sóng kết bằng chỉ đen và kéo lại chiếc váy. Charlotte
không có bàn chân và hai bàn tay chỉ là đoạn chót bằng phẳng của cánh tay
bởi nó là một con búp bê bằng vải. Nhưng Laura yêu nó vô cùng.
Charlotte là của riêng Laura tử buổi sáng Giáng sinh đã lâu rồi khi cả nhà
còn ở khu rừng Big Woods thuộc Wisconsin.
Laura ẵm nó xuống cầu thang và Anna hét lên khi nhìn thấy. Laura đặt cẩn
thận Charlotte vào vòng tay của Anna. Anna ôm nó thật chặt. Ôm chặt cũng
không thể làm hư Charlotte. Laura chỉ lo ngại khi nhìn thấy Anna kéo mạnh
những con mắt bằng nút giày của Charlotte và kéo những sợi tóc gợn sóng
bằng chỉ hoặc đập mạnh nó xuống nền sàn. Nhưng Anna không thể làm hư
Charlotte và Laura nghĩ là chỉ cần vuốt thẳng lại các nếp áo và mái tóc khi