NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 644

Bố cười với mẹ :
- Ui dà ! Mary và Laura lúc này đều lớn bộn. Chúng có thể lo cho Carrie
một buổi chiều mà.
Mary lên tiếng :
- Chúng con làm được, mẹ !
Laura cũng nói :
- Chúng con làm được !
Các cô ngắm bố Mary vui vẻ rời nhà. Mẹ rất duyên dáng với chiếc khăn
san Giáng sinh nâu đỏ, chiếc mũ len trùm đầu màu nâu cột dây ở dưới cằm.
Mẹ bước đi thoăn thoắt và nhìn bố bằng ánh mắt tươi tỉnh đến nỗi Laura
bỗng nghĩ mẹ giống như một con chim.
Sau đó Laura quét nền sàn trong lúc Mary dọn dẹp bàn ăn. Mary rửa chén
đĩa cho Laura lau khô và cất nó vào tủ chén. Các cô trải lên bàn tấm khăn
kẻ ô vuông màu đỏ. Bây giờ trước mặt các cô là buổi chiều dài dặc mà các
cô có thể tùy ý chơi đùa.
Trước hết, các cô quyết định chơi trò dạy học. Mary bảo cô phải là cô giáo
vì cô lớn hơn, và hơn nữa, cô biết nhiều hơn. Laura thấy đúng thế. Vậy là
Mary thành cô giáo và rất thích, nhưng Laura chán trò chơi này rất mau.
Laura nói :
- Em biết rồi. Cả hai đứa mình cùng dạy chữ cho Carrie đi.
Các cô đặt Carrie ngồi trên chiếc ghế dài với cuốn sách mở trước mặt bé và
cả hai đều cố dạy theo cách hay nhất. Nhưng Carrie không thích. Bé không
học chữ nên các cô đành ngưng trò chơi.
Laura nói :
- Thôi, mình chơi trò giữ nhà đi.
Mary nói:
- Mình đang giữ nhà rồi còn chơi trò ấy làm gì ?
Căn nhà vắng vẻ và lặng lẽ vì thiếu mẹ. Mẹ vẫn thướng im lìm và gượng
nhẹ tới mức không bso giờ gây ra một tiếng ồn, nhưng lúc này cả căn nhà
như đang lắng nghe mẹ.
Laura ra ngoài một lát rồi trở vào. Buổi chiều trở nên dài hơn và dài hơn
nữa. Không còn một việc gì để làm. Ngay cả Jack cũng nhấ nhổm không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.