NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 654

Laura Ingalls Wilder

Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên

Dịch giả: Lạc Việt

Chương 37

CƠN BÃO LÊ THÊ

Giờ ăn tối một ngày sắp dứt cơn bão, bố nói :
- Ngày mai anh sẽ ra thị trấn. Anh cần mua thuốc hút và nghe ngóng tin
tức. Em có cần gì không, Caroline?
Mẹ nói:
- Không, Charles. Anh không nên đi. Các trận bão tới nhanh lắm.
Bố nói:
- Ngày mai chẳng có gì nguy hiểm đâu. Mình đã chịu một trận bão ba ngày
rồi. Anh đã chẻ củi đủ dùng hết tuần tới và lúc này anh có thể rảnh rang để
ra thị trấn.
Mẹ nói:
- Cũng được. Nếu anh thấy đúng như thế. Nhưng ít nhất là anh phải hứa là
sẽ ở lại thị trấn nếu bão kéo tới.
Bố nói :
- Anh sẽ không bước liều trong một trận bão nếu không nắm được sợi dây
bảo đảm an toàn. Nhưng nếu lỡ xảy ra điều gì khác với ý em, Caroline, thì
cũng đừng sợ là anh bị cuốn đi đâu.
Mẹ đáp:
- Em không thể làm gì được trong trường hợp đó. Em chỉ cảm thấy không
yên tâm về việc anh đi. Em có cảm giác là… mà thôi, em điên quá!
Bố cười:
- Anh sẽ ra mang củi vào, phòng khi anh bị kẹt ở lại thị trấn.
Bố chất đầy củi vào trong hộc củi và chất đống cao ở cả xung quanh. Mẹ
đòi bố phải mang đôi vớ tốt nhất để đảm bảo giữ cho các bàn chân khỏi bị
tê cóng. Thế là Laura mang đồ tháo giày ra cho bố để bố tháo ủng mang
thêm đôi vớ khác choàng ra ngoài đôi vớ đang mang. Mẹ đưa cho bố đôi vớ
len dày ấm mà mẹ mới đan xong. Mẹ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.