NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 74

- Con đoán ra nổi hôm nay bố thấy điều gì không?
Cô bé không đoán nổi. Bố nói:
- Thế này nghe, sáng nay, lúc đang phát quang mảnh đất, bố nhìn lên và
thấy một con nai đang đứng sát bìa rừng. Đó là một con nai cái, một con
nai mẹ và các con sẽ không bao giờ đoán nổi cái gì ở bên nó.
Cả Laura và Mary cùng vỗ tay, nói:
- Một con nai con!
- Đúng, con của nó đứng ở bên nó. Đó là một con vật nhỏ rất dễ thương,
lông màu vàng dịu với cặp mắt đen lớn. Bàn chân nó bé xíu không lớn hơn
ngón tay cái của bố. Nó đứng nhìn bố bằng cặp mắt mở lớn, hiền hoà có vẻ
ngạc nhiên không biết bố là thứ gì. Nó không sợ sệt một chút nào.
Laura hỏi:
- Bố sẽ không bắn một con nai con nào, phải không bố?
Bố trả lời:
- Không, không bao giờ! Không bắn cả mẹ nó, không bắn cả bố nó. Lúc
này không có chuyện săn bắn cho tới khi tất cả những con vật nhỏ lớn lên.
Mình sẽ phải chịu thiếu thịt tươi cho tới mùa thu.
Bố nói là ngay khi gieo hạt xong, cả nhà sẽ ra tỉnh. Laura và Mary cũng đi
vì bây giờ đủ lớn rồi.
Các cô phấn khởi và ngày hôm sau đều chơi trò chơi ra tỉnh. Các cô không
thể chơi thật hoàn hảo vì thực sự chưa biết rõ tỉnh là gì. Các cô chỉ biết
chắc ở thành phố có một cửa hàng nhưng chưa từng thấy cửa hàng bao giờ.
Gần như mỗi ngày sau đó, Charolotte và Nettie luôn thắc mắc liệu chúng có
thể ra tỉnh không. Nhưng Laura và Mary luôn trả lời:
- Không đâu, cưng. Năm nay cưng không thể đi. Có thể vào năm tới, nếu
cưng ngoan ngoãn thì cưng có thể ra tỉnh.
Rồi một đêm, bố nói:
- Mình sẽ ra tỉnh, ngày mai.
Đêm đó, mặc dù đang ở giữa tuần lễ, mẹ vẫn tắm cho Laura và Mary rồi
quấn tóc cho các cô. Mẹ chải mái tóc dài của các cô thành nhiều lọn, chải
từng lọn với chiếc lược thấm nước và quấn chặt bằng một miếng vải. Đầu
các cô như có những cái bướu nhỏ cộm cứng dù các cô trở gối theo mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.