NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 84

- Chuyện vẫn thế thôi! Bố đã nói là phải làm theo lời bố.
Rồi bố lấy sợi dây da trên vách xuống và quất Laura. Laura ngồi xuống một
góc ghế, nức nở. Khi ngưng nức nở, cô giận dỗi. Điều duy nhất khiến cô
tạm vui là Mary phải một mình gom đầy vỏ bào.
Cuối cùng, lúc trời tối, bố gọi:
- Tới đây, Laura!
Giọng bố dịu dàng hơn và khi Laura tới bên, bố đặt cô lên đùi, xiết chặt. Cô
ngồi trong vòng tay bố, tựa đầu vào vai bố và bộ râu dài che gần hết mắt cô
rồi mọi chuyện lại ổn.
Cô kể lại với bố sự việc và hỏi:
- Bố không thích tóc vàng nhiều hơn tóc nâu, phải không bố?
Cặp mắt xanh của bố loé sáng nhìn cô và bố nói:
- Này, Laura, tóc bố màu nâu mà!
Cô đã không nghĩ về điều đó. Tóc bố màu nâu, râu bố màu nâu và cô thấy
màu nâu rất dễ thương. Nhưng cô vẫn vui vì Mary phải một mình lượm vỏ
bào.
Nhũng buổi tối mùa hè, bố không kể chuyện hoặc chơi đàn. Ngày mùa hè
dài dặc và bố rất mệt sau khi làm việc nặng nhọc suốt ngày ngoài đồng.
Mẹ cũng vô cùng bận rộn. Laura và Mary giúp mẹ nhổ cỏ vườn, giúp mẹ
cho mấy con bò con và lũ gà mái ăn. Các cô còn gom trứng và giúp làm
phô-mai.
Khi cỏ trong rừng đã mọc cao và dày dặc, lũ bò cái cho sữa rất nhiều và đó
là lúc làm phô-mai.
Một con bò con sẽ bị giết vì không thể làm nổi phô-mai nếu thiếu dịch vị
trong bao tử bò con. Con bò con đó phải rất nhỏ để chắc chắn nó chưa ăn
thứ gì khác ngoài sữa mẹ.
Laura sợ bố sẽ giết chết một con bò con trong lũ bò con ở nhà kho. Lũ bò
con này rất hiền lành. Một con màu vàng, một con màu hung, lông mượt
mềm và mắt luôn mở lớn ngơ ngác. Tim đập mạnh khi mẹ nói chuyện với
bố về việc làm phô-mai.
Bố không muốn giết con bò con nào vì chúng là bê cái, khi lớn lên sẽ thành
bò cái. Bố tới nhà ông nội rồi tới nhà chú Henry để bàn chuyện làm phô-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.