NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN (TẬP 5 ) - Trang 20

Laura đáp:
- Là chiếc lưng dựa cao của chiếc ghế phía trước cũng bọc nhung đỏ.
Còi từ đầu máy hú lên khiến cả hai đều giật mình. Xe lửa đang chuẩn bị
khởi hành. Laura quì gối trên ghế quay lại nhìn Mẹ. Mẹ có vẻ bình thản và
hết sức duyên dáng trong chiếc áo màu xẫm với cổ áo viền ren trắng và
nhưng bông hoa trắng li ti trên nón.
Mẹ hỏi:
- Gì vậy, Laura?
Laura hỏi:
- Người đàn ông vừa rồi là ai vậy?
Mẹ đáp:
- Người lái tàu đó. Bây giờ ngồi xuống đi và…
Đoàn xe giật mạnh xô Laura về phía sau. Cằm cô đập mạnh vào lưng ghế
và nón văng ra khỏi đầu. Đoàn xe lại giật tiếp nhưng nhẹ hơn lần trước rồi
nó bắt đầu lắc lư và nhà ga chuyển động.
Carrie kêu lên:
- Xe chạy rồi!
Xe lắc lư nhanh hơn, ồn hơn trong lúc nhà ga chạy lui về phía sau và phía
dưới toa xe những bánh sắt bắt đầu gõ nhịp.
- Xịch-xịch! Xịch-xịch!
Bánh xe lăn tới trước càng lúc càng nhanh hơn, xưởng gỗ, phía hông nhà
thời rồi phía trước trường học trôi qua. Đó là hình ảnh cuối cùng của thị
trấn.
Lúc này, cả đoàn xe lắc lư theo nhịp khua đều đặn ở phía dưới và cột khói
đen kéo thành một chuỗi vòng tan loãng dần. Một đường dây điện thoại
nhấp nhô lên xuống phía ngoài khung cửa sổ. Thực ra sợi dây vẫn bất động
nhưng nó giống như nhấp nhô lên xuống vì trũng xuống giữa hai cây cột,
các mặt kính cửa sổ màu xanh như gắn chặt vào ánh nắng lấp lánh và đổi
thành đen xẫm khi những cuộn khói cuốn qua. Xa xa bên kia đường dây
điện thoại, những thảm cỏ, những cánh đồng, những nhà trại, nhà kho rải
rác vùn vụt trôi qua.
Tất cả qua nhanh đến mức Laura không kịp nhận ra là có chúng ở đó trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.