NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN (TẬP 5 ) - Trang 77

- Con đang nói về cái gì vậy?
- Có phải đường sắt đã có do người ta nghĩ ra chúng vào lúc chúng chưa hề
có.
Bố suy nghĩ một lát rồi nói:
- Đúng vậy. Đó là điều xảy ra ngẫu nhiên do có người đã nghĩ ra. Nếu có
nhiều người nghĩ ra một điều gì và nỗ lực thực hiện tới nơi tới chốn thì theo
Bố, điều đó đã gần tiến sát tới ngẫu nhiên xảy ra khi có điều kiện khách
quan thuận lợi.
Laura hỏi:
- Căn nhà đó là gì vậy?
Bố hỏi:
- Nhà nào?
Laura chỉ tay:
- Căn nhà kia kìa, căn nhà đúng là nhà.
Cho tới lúc này cô vẫn dự tính hỏi Bố về căn nhà đứng trên bờ hồ phía bắc
nhưng cô luôn luôn quên.
Bố đáp:
- Đó là căn nhà của nhân viên dịch lộ.
Laura hỏi:
- Lúc này họ có ở đó không?
Bố nói:
- Họ đến và đi hoài.
Hai bố con đã về gần tới kho hàng và Bố tiếp tục nói:
- Bây giờ chạy thẳng về nhà đi, Nhà-kho-vỗ-cánh. Bố còn phải lo làm sổ
sách. Lúc này con đã biết cách làm nền đường sắt ra sao và chắc là kể hết
cho Mary nghe.
Laura hứa:
- Dạ, con sẽ kể, Bố! Con đã nhìn thay cho chị ấy mọi thứ.
Cô kể lại thật rành rẽ nhưng Mary chỉ nói:
- Thực sự chị không hiểu tại sao em lại thích xem những người thô lỗ ấy
dầm mình trong bụi đất hơn là ngồi lại trong căn lều xinh xắn này. Chị đã
khâu xong một chiếc mền khác trong lúc em chạy nhông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.