NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN (TẬP 5 ) - Trang 8

Bố biện giải:
- Cần cân nhắc kĩ, Caroline. Mình có thể có một trăm sáu mươi mẫu đất ở
miền tây để mưu sinh và đất ở đó cũng tốt như đất ở đây hoặc có thể tốt
hơn nữa. Nếu nhà nước vẫn giữ chủ trương cấp đất để mở mang nông trại
như thuở mình về vùng đất của người da đỏ thì anh thấy mình nên nhận. ở
miền tây việc săn bắt luôn có kết quả tốt và người ta có thể có đủ các thứ
thức ăn cần thiết.
Laura nôn nóng muốn đi khiến cô cảm thấy khó giữ nổi để không lên tiếng.
Nhưng Mẹ đã nói:
- Làm sao mình có thể đi vào lúc này? Mary còn quá yếu.
Bố nói:
- Đúng vậy. Đó là một vấn đề.
Bố hỏi cô Docia:
- Có thể lùi ngày nhận việc được không?
Cô Docia đáp:
- Không! Không đâu, Charles! Hi cần có ngay một người ngay lúc này. Anh
phải nhận việc ngay hoặc sẽ từ chối.
Bố nói:
- Năm mươi đô la một tháng, Caroline. Và một nông trại nữa.
Thời khắc giống như chậm hẳn lại trước khi Mẹ lên tiếng, giọng nhỏ nhẹ:
- Được, Charles! Anh có thể làm điều mà anh thấy là tốt.
Bố nói:
- Anh nhận làm, Docia!
Bố đứng dậy nhấn mạnh chiếc mũ lên đầu, tiếp:
- Có chí thì nên. Anh phải đi kiếm ông Nelson.
Laura hào hứng đến nổi không làm xong nổi việc nhà. Cô Docia phải phụ
giúp và trong lúc cùng làm, cô kể cho Laura nghe về sinh hoạt ở Wisconsin.
Cô Ruby cũng đã lập gia đình, có hai đứa con trai và một đứa con gái nhỏ
tên là Dolly Varden. Bác George đi khai thác rừng ở vùng Mississippi. Gia
đình chú Henry đều khoẻ mạnh và Charles đã trở nên khá ngoài mức mong
đợi của mọi người trước sự nuông chiều con quá đáng của chú Henry. Ông
bà nội vẫn sống ở nơi cũ trong căn nhà gỗ lớn. Ông bà nội có đủ khả năng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.