NGÔI NHÀ VUI VẺ - Trang 146

53.

Trước khi kì nghỉ hè kết thúc, chúng tôi đã về thăm ngôi nhà ở

quê của mẹ. Mẹ, tôi, Dong Bin, Je Je và cả cô Mak Dal cùng về quê
trên một chiếc xe. Mẹ bảo bác Seo Jeo Ma còn bận công việc ở Seoul,
chừng tối mới gặp được chúng tôi. Chúng tôi đi theo kế hoạch đã
lên trước đó mấy ngày, nhưng hành lý thì hỡi ôi, như chuyển nhà
vậy. Lúc nào mẹ cũng nâng cao quan điểm ăn uống nên mọi thứ có
thể ăn được mẹ đều mang theo.

Vừa về đến nơi mẹ đã cầm ngay bình tưới nước đi thẳng vào

vườn. Cỏ mọc rậm lối đi, và khu vườn nhà chúng tôi rực sắc trắng
của hoa chuối, màu đỏ của hoa hồng, cả ánh vàng lung linh của
những bông hướng dương căng nhựa sống.

“Tội nghiệp chúng mày quá! Không được gặp chủ nhân, lại khát

nước lắm nhỉ?”

Mới ngày nào hoa lê còn nở trắng dưới ánh trăng xuân, nay hoa

đã tàn và nhường chỗ cho trái lê vàng. Quê mẹ là tỉnh Gangwon, với
độ cao cách mực nước biển 700 mét.

Mẹ đã hạ quyết tâm sẽ đi du lịch tới những ngôi làng trên vùng

núi Thụy Sĩ, và dù thế nào chăng nữa cũng phải kiếm tiền mua
một ngôi nhà nhỏ ở nông thôn. Trong giây lát tôi bỗng thấy xa xa,
dưới bóng nắng hè đang tắt, bóng hình một thiếu nữ đang trải
chiếc khăn trắng và xếp từng chiếc đĩa. Tim tôi rạo rực. Nhưng
sau giây phút ấy tôi tự hỏi, người ta phải sống thế nào mới xứng
đáng là một con người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.