NGÔI NHÀ VUI VẺ - Trang 176

cả lên mất. Lần đâu tiên tôi bỗng nhận ra sự tự do mình hằng ao
ướ

c được ba trao cho chưa chắc đã tốt.

Jo Yu kể tôi nghe về cô giáo và các bạn trong lớp. Ai có ba mẹ ly

hôn và đang ở với ba, ai phải về ở với bà nội, cậu ấy đều nói tôi
biết. Không ngờ trong lớp cũng có nhiều bạn rơi vào hoàn cảnh gia
đình giống tôi đến thế. Làm tôi nhớ lại lúc nhỏ, hồi mẹ còn hay
qua trường thăm nom tôi, chắc lũ bạn sẽ không nói việc ba mẹ đã ly
dị nếu tôi không quá coi đó là bí mật… Jo Yu lại liến thoắng:

“Tớ bảo với mẹ là cậu chuyển đến trường mình rồi và mẹ nói

rất muốn gặp cậu. Mẹ tớ đã đọc hết các tiểu thuyết của mẹ cậu.
Mẹ tớ hâm mộ mẹ cậu lắm! Còn tớ không tin là mẹ cậu đã ly hôn ba
lần lận, con người ta khó có thể làm điều ấy... Dù sao đi nữa, hôm
nào mời cậu đến nhà tớ chơi. Nếu cậu mang đến một quyển sách
có chữ ký của mẹ cậu nữa thì còn gì bằng…”. Jo Yu cười hì hì.

Tôi đáp lấy lệ, còn Jo Yu chìa bàn tay ra ngầm bảo đã đến lúc

phải tạm biệt rồi.

“Cậu này, chuyện xin chữ ký… nếu cậu không muốn thì cũng

không sao nhé! À, nhà tớ nuôi mèo đấy. Ban đầu nhà tớ nuôi một
con chó, nhưng nó cũng già rồi chết. Ngày nó chết, bác sĩ thú y đã
tặng tớ con mèo. Tên nó là Sô Ri đấy. Cậu muốn đến xem nó
không?”

Tuy hơi bất ngờ nhưng tôi bỗng có cảm giác Jo Yu sao mà thân

thiết, gần gũi.

“Tớ cũng thích mèo… thích lắm ấy. Nhưng giờ tớ không thể nuôi

một con nào cả”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.