NGÔI NHÀ VUI VẺ - Trang 374

biết đường rất chính xác, dù cho con đường ấy có dài đến thế
nào. Ấy nhưng cái siêu năng lực kia của con người lại mạnh gấp bội
lần loài chim đấy ạ.”

Không biết có phải vì đứng lâu trong cái lạnh quá không mà đôi

môi của mẹ thâm tái hết lại. Vừa mới nhìn thấy tôi, mẹ đã nhanh
kéo tôi lại và đẩy vào xe “Lạnh quá, mau vào xe thôi con” cứ như thể
mới gặp lại đứa con gái từ trên đỉnh Everest về vậy. Bao lo lắng,
phập phòng còn như hiện rõ trên khuôn mặt, mẹ luôn khiến người ta
phải cảm động như thế.

“Mẹ uống rượu rồi sao có thể lái xe được ạ?”

Ngay sau khi tôi hỏi xong thì mẹ cũng lên xe, xoa xoa đôi bàn tay

bị cóng buốt trước cái lạnh mùa đông.

“Aigoo... Rõ là mẹ với các cô ấy ngớ ngẩn nên mới đưa ra kế

hoạch hẹn nhau tụ tập vào ngày này. Con xem đến cơm trưa còn
không thể ăn được thì làm sao mà đi uống rượu nổi. Với lại sợ làm
bọn trẻ lo lắng nên mấy cô ấy cũng chỉ định hỏi xem mấy đứa thi
có tốt không thôi. Mẹ đã không tới đó nữa, cứ vậy đi ăn trưa với chú
Daniel và chỉ uống duy nhất đúng một chén, một chén thôi... Tất
nhiên là mẹ cũng gửi tin báo với các cô ấy rồi “Các bạn à, tớ chỉ
thích uống rượu một mình thôi”... và nhận được tin nhắn lại: “Được
đấy, cậu giỏi lắm”. Có lẽ các cô ấy tức lắm nhỉ?”

Mẹ cười thật sảng khoái như đã quẳng được một gánh nặng sang

bên. Năm nay trong đám con của bốn cô bạn thân mẹ, có hai bạn
cũng tham dự kỳ thi đại học như tôi. Thỉnh thoảng mẹ cũng không
ngớt lời khen mấy bạn ấy học tập rất giỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.