NGÔI NHÀ VUI VẺ - Trang 92

34.

Tôi muốn giới thiệu chú ấy cho mẹ, đôi khi mẹ nhảy, và có

những lúc mẹ nói mẹ hạnh phúc nhưng tôi thấy được nỗi cô đơn
trong trái tim bà. Nói đúng hơn, liệu có phải tôi muốn làm cho cuối
tuần của mẹ rộn ràng sắc màu hạnh phúc hơn không nhỉ.

Những ngày cuối tuần, căn nhà của mẹ lúc nào cũng trống trải.

Cứ cuối tuần Dong Bin và Je Je lại đi gặp ba nên thứ Bảy chỉ còn tôi
và mẹ ở nhà. Sáng Chủ Nhật thức dậy, tôi đang sấy tóc định ra ngoài
gặp bạn thì mẹ bước vào phòng.

“Con đi đâu thế?”

“Dạ, con có hẹn”.

Mặt mẹ ỉu xìu. “Mẹ đã chuẩn bị bao nhiêu món ngon để cùng ăn

với con”. Tôi đáp: “Con về rồi con ăn ạ”. Mẹ hơi bực, vừa ra khỏi
phòng vừa lẩm bẩm: “Ầy, đến tính cách cũng lạ cơ. Sống cùng
nhau, ngày cuối tuần phải cho người ta nhìn mặt con chút chứ!”

Tối đó tôi nói chuyện phiếm với lũ bạn nên về hơi muộn, về

nhà chỉ thấy mình mẹ đang ngồi trước tivi trong gian phòng tối
om. Trước ánh sáng xanh của màn hình, gương mặt mẹ nhìn chẳng
còn sức sống, vô hồn như một bà lão sống cô độc từ lâu. Trên bàn
ăn là những món mẹ thường chế biến, nào rau, ớt, miến trộn, nào
chân gà nướng, mọi thứ đều được chuẩn bị xong xuôi nhưng tôi
không động đến. Trước khi chia tay với lũ bạn, tôi cũng đã ăn
Tteokbokki nên cũng không muốn ăn thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.