NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 170

Harry nhìn xuống tờ khai.
“Vâng, tôi thấy rồi. Vậy là ông sống một mình ở… xem nào… đường

Gimle Terrasse.”

“Không,” Clausen đáp. “Tôi sống cùng với Truls.”
“Đúng vậy. Tôi biết.”
“Anh biết?” Clausen mủn cười, hai mí mắt sụp xuống thêm chút nữa.

“Truls là chú chó giống golden retriever.”

Harry có thể cảm thấy cơn đau đầu đang manh nha trỗi dậy đằng sau mắt.

Liếc qua bản danh sách, anh thấy mình còn bốn cuộc thẩm vấn trước giờ
nghỉ trưa và năm cuộc sau đó. Anh làm gì có sức để đối đáp với từng ấy
người kia chứ.

Anh yêu cầu Clausen thuật lại đầu đuôi sự việc kể từ lúc ông ta bước vào

tòa nhà ở quảng trường Carl Berners cho đến khi cảnh sát tới.

“Rất sẵn lòng,” ông ta nói và ngáp dài.
Harry ngả người ra sau ghế lắng nghe Clausen kể lại, một cách rành mạch

và tự tin, về việc ông ta bắt taxi tới tòa nhà, đi thang máy lên công ty, và sau
khi trao đổi đôi câu với nhân viên lễ tân, ông ta chờ khoảng năm, sáu phút
để cô ta mang nước ra. Khi không thấy cô ta quay lại, ông ta tự lang thang đi
tìm giữa các văn phòng và thấy tấm biển đề tên luật sư Halle gắn trên cửa
văn phòng riêng của anh ta.

Harry thấy trong tài liệu Waaler ghi chép có viết Halle đã xác nhận

Clausen gõ cửa phòng mình lúc năm giờ năm phút.

“Ông có trông thấy ai ra vào phòng vệ sinh nữ không?”
“Nhìn từ chỗ tôi ngồi chờ ở khu lễ tân thì không thấy cửa. Tôi cũng không

thấy ai ra vào lúc tôi đến văn phòng. Mà điều này tôi đã nhắc đi nhắc lại
mấy lần rồi.”

“Ông sẽ còn phải nhắc lại nhiều nữa,” Harry nói, ngoác miệng ngáp thành

tiếng và đưa tay xoa mặt. Đúng lúc đó, Magnus Skarre gõ cửa sổ phòng
thẩm vấn và giơ đồng hồ đeo tay lên. Harry nhận ra Wetterlid đang đứng
cạnh anh ta. Anh gật đầu đồng ý và liếc nhìn lần cuối tờ giấy ghi lời khai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.