NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 172

Ông ta không cung cấp được nhiều thông tin lắm: cao khoảng 1m80, tầm

vóc trung bình. Clausen không mấy chú ý đến đặc điểm bên ngoài của gã
nhân viên. Ông ta cho rằng hành động đó vừa chẳng có gì thú vị vừa không
phù hợp với đàn ông, ông ta nói vậy, đồng thời nhắc lại là gã mặc trang phục
thường thấy của nhân viên giao nhận bằng xe đạp: áo phông cua rơ kiểu bó
sát màu vàng pha đen, quần soóc, đi đôi giày phát ra tiếng lách cách ngay cả
khi bước trên thảm. Mặt gã đã bị chiếc mũ bảo hiểm và cặp kính râm che
mất.

“Phần miệng thì sao?” Harry hỏi.
“Bịt khăn trắng quanh miệng,” Clausen nói. “Giống kiểu Michael Jackson

dùng. Tôi nghĩ nhân viên giao nhận bằng xe đạp đeo nó để bảo vệ mình
tránh hít phải khói xe.”

“Ở New York và Tokyo thì đúng. Nhưng đây là Oslo.”
Clausen nhún vai. “À thì, tôi không cảm thấy điều đó có gì bất thường

cả.”

Sau khi cho Clausen ra về, Harry sang phòng Tom Waaler. Lúc anh bước

vào, Waaler đang ngồi nghe điện thoại, miệng lẩm bẩm ậm ừ.

“Tôi nghĩ mình đã đoán ra hung thủ làm cách nào để có thể lọt vào căn hộ

của Camilla Loen rồi,” Harry nói.

Tom Waaler cúp máy luôn mà không buồn kết lại cuộc nói chuyện.
“Ở cổng tòa nhà cô ta ở có lắp camera ghi hình kết nối với hệ thống điện

thoại nội bộ, đúng không?”

“Đúng…?” Waaler nhoài người tới trước.
“Ai có thể nhấn chuông bất cứ căn hộ nào, chường bộ mặt kín bưng trước

camera mà vẫn hoàn toàn tự tin rằng người ta sẽ cho phép mình vào?”

“Ông già Noel?”
“Chưa chắc, nhưng nếu người đó mang theo bưu kiện chuyển phát nhanh

hoặc một bó hoa, một nhân viên giao nhận, thì anh sẽ cho vào chứ?”

Waaler nhấn nút gọi trên điện thoại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.