NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 189

“Bà ta không biết tòa nhà trên phố Ullevålsveien số mấy, nhưng Skarre đã

lái xe đưa bà ta qua phố. Bà ta đã chỉ đích danh và đó chính là nhà của
Camilla Loen.”

Møller đập mạnh một bàn tay xuống mặt bàn.
“Cuối cùng cũng có tiến triển rồi!”

Olaug đang ngồi trên giường, tay áp lên cổ họng và cảm thấy mạch đập dần
trở lại bình thường.

“Cháu làm bà sợ hết hồn,” bà khẽ thì thầm, giọng nói lúc này đã khàn đặc,

khó lòng nhận ra nổi.

“Cháu xin lỗi,” Ina nói, lấy nốt chiếc bánh quy Maryland cuối cùng.

“Cháu không nghe thấy tiếng bà vào.”

“Bà phải xin lỗi cháu mới đúng,” Olaug nói. “Ai lại tự tiện xông vào như

thế bao giờ. Chỉ là bà không nhìn thấy cháu đang đeo cái…”

“Tai nghe,” Ina bật cười. “Chắc cháu bật nhạc hơi to. Nhạc của Cole

Porter đấy ạ.”

“Cháu biết bà không rành nhạc hiện đại mà.”
“Cole Porter là nghệ sĩ nhạc jazz thời xưa mà bà. Thực tế thì ông ấy mất

lâu rồi ạ.”

“Trời đất, cháu còn trẻ thế, sao lại đi nghe nhạc của người chết làm gì.”
Ina lại cười. Vừa rồi, khi cảm thấy có thứ gì đó chạm vào má mình, cô đã

vô thức vung mạnh tay và gạt trúng khay trà. Trên mặt thảm vẫn còn đang
vương lại một lớp vụn đường trắng mỏng.

“Có người đã bật nhạc của ông ấy cho cháu nghe.”
“Nụ cười bí hiểm chưa kìa,” Olaug nói. “Người đó có phải anh bạn lịch

thiệp của cháu không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.