NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 240

đom đóm và rồi anh nằm phịch xuống giường. Đập vào mắt anh là chiếc
đồng hồ báo thức: năm giờ năm mươi lăm phút. Tấm vỏ chăn vừa ướt nhẹp
lại vừa âm ấm.

Thế rồi - như thể có ai đó vừa với tay tắt đèn - mọi thứ trước mắt anh

bỗng tối sầm lại.

Cô đang rót cà phê vào cốc cho anh. Anh lẩm bẩm câu ‘

DankeCảm ơn

,’

lật giở những trang báo Observer mua tại khách sạn ở góc phố. Ngoài ra còn
có mấy chiếc bánh sừng bò mới ra lò của Hlinka, người làm bánh trong
vùng. Cô chưa bao giờ được ra nước ngoài mà mới chỉ đến Slovakia, như
thế không tính là xuất ngoại, nhưng anh trấn an cô rằng Praha bây giờ có thể
mang lại mọi thứ có được ở những thành phố lớn khác tại châu Âu. Cô cũng
muốn đi đây đó lắm chứ. Trước khi quen anh, có một doanh nhân người Mỹ
đã đem lòng yêu cô. Cô vốn là món quà do một đối tác tại Praha - giám đốc
điều hành của một công ty dược - mua về để tặng anh ta. Anh ta là người dễ
mến, ngây thơ, hơi mập mạp, sẵn sàng trao cho cô mọi thứ nếu cô đồng ý
cùng anh ta về Los Angeles. Dĩ nhiên là cô đồng ý. Nhưng sau khi cô kể
chuyện này cho Tomas, tên ma cô và cũng là anh cùng cha khác mẹ của
mình, gã đã tìm tới phòng của doanh nhân người Mỹ và dùng dao đe dọa
anh ta. Hôm sau anh ta ra đi và kể từ đó, cô không bao giờ gặp lại anh ta
nữa. Bốn ngày sau, lúc cô đang rầu rĩ ngồi mượn rượu giải sầu ở khách sạn
Grand Hotel Europa thì anh xuất hiện. Anh ngồi ở một chiếc ghế cuối
phòng, nhìn cô đuổi hết mấy gã đàn ông lì lợm cứ bám lấy mình. Đó là điều
đã khiến anh gục ngã, anh luôn nói với cô như vậy, không phải vì cô được
rất nhiều đàn ông săn đón, mà là vì thái độ hoàn toàn dửng dưng của cô
trước sự theo đuổi của họ, lãnh đạm tuyệt đối, thuần khiết vô ngần.

Cô nhận ly rượu anh mua tặng, cảm ơn anh rồi một mình đi bộ về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.