NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 271

“Anders không thích tôi cử động. Tôi phải nằm im, không được nhúc

nhích. Không được nói, không được rên rỉ. Phải vờ như đang ngủ. Anh ta
bảo anh ta bị mất hứng khi tôi thể hiện niềm mê đắm.”

“Rồi sao?”
Cô uống một ngụm nữa rồi vừa đóng nắp bình lại vừa nhìn anh.
“Gần như là không thể.”
Cái nhìn trực diện đến nỗi Harry tự động hít một hơi sâu hơn một chút, và

trong cơn bực bội, anh cảm nhận được mình đang từ từ cứng lên.

Cô nhướn một bên lông mày như thể cũng cảm nhận được điều đó.
“Lại đây ngồi trên sofa đi,” cô thì thầm.
Giọng cô đã trở nên cộc cằn và khàn hơn. Harry nhìn thấy động mạch

màu xanh đang phình lên trên cái cổ trắng ngần của cô. Chỉ là phản xạ thôi
mà, anh thầm nghĩ. Một chú chó tiết nước bọt trong thí nghiệm của Pavlov,
tự động đứng lên khi nghe thấy tín hiệu có đồ ăn, một phản xạ có điều kiện,
chỉ vậy thôi.

“E rằng tôi không thể,” anh nói.
“Anh sợ tôi à?”
“Phải,” Harry đáp.
Dư vị ngọt ngào đầy tiếc nuối lan tỏa nơi bụng dưới của anh, tiếng than

không thành lời của ham muốn.

Cô phá lên cười, rồi im bặt khi nhìn vào mắt anh. Cô bĩu môi, nói bằng

giọng nũng nịu, “Đi mà, Harry…”

“Tôi không thể. Cô rất tuyệt vời, nhưng…”
Nụ cười vẫn còn đó, nhưng cô chớp mắt như thể vừa phải nhận một cái

bạt tai từ anh vậy.

“Cô không phải người tôi muốn,” Harry nói.
Ánh mắt cô dao động. Hai bên khóe miệng cô cong lên như sắp cười.
“Ha,” cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.