NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 283

một cái ống bơ có xỏ một sợi dây thừng nhỏ thòng xuống bên kia hàng rào,
nơi Nils đang chồm hỗm ngồi chờ cùng một cái ống bơ khác áp lên tai. Đấy
là trong trường hợp nó chưa thấy chán và bỏ về nhà ăn tối thôi. Cái trò điện
thoại ống bơ này chẳng bao giờ có tác dụng như mô tả trong truyện
Woodchuck cả.

“Chuẩn bị lên sóng thôi,” Waaler nói. “Đồng hồ sẵn sàng chưa, Tangen?”
Otto gật đầu.
“Mười sáu giờ đúng,” Waaler nói. “Bắt… đầu.”
Otto khởi động đồng hồ đếm giờ của hệ thống ghi hình. Những con số

hiển thị từng tích tắc và từng giây vùn vụt trôi qua trên màn hình. Trong
lòng, gã những muốn phá lên cười thầm lặng và thích thú như con trẻ. Trò
này còn tuyệt hơn trò cây táo. Tuyệt hơn bánh bông lan kem của Aud-Rita.
Tuyệt hơn cả lúc cô ta rên rỉ bằng giọng đớt và chỉ cho gã biết nên làm như
thế nào với cô ả.

Cuộc chơi bắt đầu.

Olaug Sivertsen mỉm cười khi bà ra mở cửa cho Beate, như thể bà đã mong
chờ được gặp lại cô từ lâu.

“Ồ, lại là cháu à! Cháu vào đi. Cứ đi cả giày cũng được. Trời nóng khủng

khiếp nhỉ?”

Olaug Sivertsen đi trước Beate trên hành lang.
“Bà đừng lo, bà Sivertsen. Có vẻ vụ này sẽ sớm qua thôi ạ.”
“Chỉ cần có khách đến chơi với bà thì các cháu muốn kéo dài bao lâu

cũng được.” Bà bật cười rồi hoảng hốt đưa tay che miệng, “Trời đất ơi, bà
nói linh tinh gì thế này! Rốt cuộc thì kẻ đó vẫn đang tước đi mạng sống của
người ta mà, đúng không cháu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.