NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 429

“Không phải tôi,” ông ta nói.
“Thế thì ai?”
“Tôi có khách. Một… phụ nữ.”
Ông ta cười khẩy và chỉ vào một chiếc ghế, trên đó đang để một cái chân

váy da lộn, áo ngực đen và một chiếc tất da chân cũng màu đen có thun co
giãn ở cổ tất.

“Sự cô đơn khiến cánh đàn ông trở nên yếu lòng. Phải vậy không, Harry?

Chúng ta kiếm tìm sự khuây khỏa từ bất cứ nguồn nào mình có thể. Có
những người thì dựa vào men rượu. Những người khác…”

Wilhelm nhún vai.
“Chúng ta sẵn lòng chấp nhận sự thật là ai cũng có thể phạm sai lầm, phải

không Harry? Và đúng, lương tâm tôi quả thật đang cắn rứt.”

Mắt Harry đã quen và giờ anh có thể trông thấy chúng, hai dòng lệ chảy

dài trên má Wilhelm.

“Anh hứa sẽ không nói với ai chứ, Harry? Đó là một phút sa ngã.”
Harry bước tới chỗ chiếc ghế, vắt chiếc tất độc nhất lên lưng ghế rồi ngồi

xuống.

“Tôi có thể nói với ai được chứ, Wilhelm? Vợ ông chắc?”
Căn phòng thình lình sáng rực khi ánh chớp vụt qua, theo sau là tiếng sấm

đì đùng.

“Chẳng bao lâu nữa nó sẽ ở ngay trên đầu chúng ta,” Wilhelm nói.
“Đúng thế.” Harry đưa tay quệt cái trán ướt.
“Vậy rốt cuộc anh muốn gì?”
“Tôi nghĩ ông đã biết câu trả lời rồi, Wilhelm.”
“Dù sao thì anh cũng cứ nói đi.”
“Chúng tôi đến để đưa ông đi.”
“Không phải ‘chúng tôi’. Anh đến một mình thôi, phải không. Hoàn toàn

đơn độc.”

“Điều gì khiến ông nghĩ vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.