NGÔN CỦA ANH - Trang 143

vui đâu, cậu nghĩ đi, cậu có thấy mình nhẫn tâm không?"

Cố Văn Lan: "Gửi địa chỉ đi, để tôi xem xem tối nay tới được không."

Khâu Nam nhanh nhẹn: "Không phải xem xét gì cả, đêm nay không

gặp không về." Nói xong ngay lập tức ngắt máy.

Lúc 8h30 Cố Văn Lan tan tầm bèn đi thẳng tới chỗ quán bar mà Khâu

Nam nói.

Khâu Nam bao hẳn một bàn, anh đến đây từ rất sớm, lúc Cố Văn Lan

tới đã thấy anh ngồi một mình trên sô pha hát bài "Cao nguyên Thanh
Tàng", gào đến khản họng.

"Tôi thấy --" Khâu Nam nhìn sang phía cửa, "Ô -- lão Cố! Cuối cùng

cậu cũng tới!"

"Hát tiếp đi." Cố Văn Lan chọn một chỗ ngồi xuống.

Khâu Nam ném micro xuống, "Sao đến sớm thế?"

Cố Văn Lan đứng lên rót nước trái cây, "Chỉ có một mình cậu thôi à?"

"Đây chả phải để phù hợp với lịch trình của cậu còn gì?" Khâu Nam

rót bia ra uống, nói với anh: "Ai biết liệu cậu có đợi tới lúc tôi hát hết mấy
chục bài mới tới không, tôi bảo bọn họ 10 giờ hẵng đến."

"Vậy cậu đến sớm thế làm gì?"

"Tôi lại sợ cậu đến đúng giờ nên đi sớm hát hai bài chơi."

Cố Văn Lan gật đầu, "Cậu hát đi, tôi nghe."

Khâu Nam ngồi, chần chừ nói: "Không hát nữa, tôi có chuyện muốn

nói thật với cậu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.