NGÔN CỦA ANH - Trang 160

Cố Văn Lan nói: "Nên đi thôi."

"Anh búng em làm gì?" Cô chắc chắn là anh làm.

"Ngứa tay." Anh nói.

Cô đứng dậy định vào toilet, vừa đi vừa lải nhải: "Cố Văn Lan anh

thật nhàm chán!"

Anh cười cười dựa lưng vào sô pha, khẽ vuốt huyệt thái dương, đọc tài

liệu cả một buổi trưa quả thật hơi mệt...

Khê Ngôn vào toilet rửa mặt và vào phòng trang điểm nhẹ rồi đi ra,

nói: "Em xong rồi, mình đi thôi." Nói xong bèn ra chỗ để giày, chờ hồi lâu
không thấy anh đáp lại, người cũng không thấy đâu lại cởi giày đi vào.

Cố Văn Lan dựa lưng vào sô pha, đang ngủ...

Vẫn là dáng vẻ đó, khẽ cau mày, vẻ mặt hơi khó chịu.

Khê Ngôn đi qua hơi cúi người nhìn anh, mới giương tay lên đã bị anh

chụp lấy, sau đó bị anh kéo tới ngồi trên sô pha, cánh tay bị anh kìm chặt
trên đỉnh đầu.

Cố Văn Lan ép sát, nhìn xuống: "Đánh lén hả?"

"Em không nhàm chán như anh đâu," Cô thử giãy giụa một chút, "Anh

đứng lên đi."

"Sao môi đỏ thế này?" Anh cúi sát xuống, "Bôi son à?"

Cô nghiêng mặt, "Đừng hôn, son lem ra ngoài mất."

Anh vẫn khẽ hôn một chút rồi mới đứng dậy, tiện tay kéo cô lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.