NGÔN CỦA ANH - Trang 175

Hứa Du: "..."

Người đàn ông nọ: "Tôi cũng muốn có chía khóa."

Hứa Du: "Người cũng cho cậu rồi cậu còn muốn gì nữa!"

Người đàn ông kia im lặng, ngồi cân nhắc xem giữa cô với chìa khóa

cái nào quan trọng hơn, cuối cùng cảm thấy vẫn là Hứa Du quan trọng hơn,
thế nên bình tĩnh lại.

Lúc hai người đi ra, Khê Ngôn vẫn đang nghiêm túc úp mặt vào

tường, nghe thấy tiếng Hứa Du cô mới quay đầu lại, thấy một người đàn
ông... không, một chàng trai... không, một... thôi kệ đi.

Khê Ngôn còn chưa nhìn rõ cái cậu đang trong thời kì chuyển từ thiếu

niên sang đàn ông trưởng thành kia, cậu ta đã xách ba lô đi mất.

Hứa Du cười mỉa, nói: "Sao cậu lại tới đây?"

Khê Ngôn muốn nói lại thôi, hết mở miệng ra rồi lại ngậm vào, cuối

cùng mới nói: "Cậu ta chính là bố đứa bé à?"

"Đã bảo không mang thai mà!" Hứa Du tức giận nói, "Cái chuyện lúc

trước chỉ là hiểu nhầm còn gì?"

"Tớ nói nếu là mang thai thật ấy." Khê Ngôn nói.

Hứa Du lựa chọn cam chịu.

Khê Ngôn ngồi trên ghế sô pha, "Tớ thấy cậu ta còn khá trẻ, sinh viên

à?"

Hứa Du thừa nhận trong im lặng.

Khê Ngôn bắt chước khuôn mặt trêu chọc của Cố Văn Lan, tặc lưỡi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.