NGÔN CỦA ANH - Trang 252

Khê Ngôn hơi do dự, cuối cùng vẫn nằm xuống cạnh anh, còn nói:

"Anh không sợ lây cho em à?"

Anh cười ôm cô, "Đừng xem thường hệ miễn dịch của người bình

thường, anh chỉ sốt thôi, làm gì đến mức đấy?"

Nói người này thích cô, cô không tin lắm, trên TV người ta đâu có

diễn vậy, nam chính nhà người ta đau lòng nữ chính tới mức nào chứ? Hơi
cảm một chút là muốn cách nữ xa nữ chính tám trăm mét rồi.

Đừng nói tới chuyện hôn hít...

Khê Ngôn đẩy anh ra, "Anh có thể đứng đắn mà ngủ không?"

Thật ra Cố Văn Lan cũng không muốn cô ngủ ở đây, anh chỉ tìm lý do

để ôm cô thôi, anh xốc chăn lên nói, "Được rồi, về phòng đi."

Lần này cô lại không muốn đi, nghiêm túc hỏi anh: "Anh có ngủ hay

không hả?"

Cố Văn Lan cong môi, "Cho em cơ hội rồi đấy, ngày mai sốt thì đừng

trách anh." Anh lại ôm chặt lấy cô, dường như muốn nghiền nát xương Khê
Ngôn, anh lẩm bẩm, "Do em tự tìm cả."

Vốn Khê Ngôn tính chờ anh ngủ rồi về phòng, nửa đêm ra xem anh đã

hạ sốt chưa, nhưng đại khái là bên ngoài quá lạnh còn lồng ngực anh thì
quá ấm nên cô ngủ luôn, không hề tỉnh lại.

Lúc cô tỉnh dậy trời đã sáng, Cố Văn Lan còn đang mở to mắt nhìn cô

chằm chằm...

Phản ứng đầu tiên của cô là kéo chăn che đầu lại, sau đó sờ sờ mắt

xem có gỉ không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.