NGÔN CỦA ANH - Trang 304

Nửa đêm, Cố Văn Lan đột nhiên tỉnh, lúc tỉnh lại thì cảm thấy trong

lòng trống không bèn sờ sờ đệm, vừa mở mắt ra lại không thấy cô giáo Lý
đâu, sau đấy lại loáng thoáng nghe thấy tiếng nói chuyện của Khê Ngôn
bên ngoài phòng ngủ..

Dường như cô đang gọi điện thoại cho ai đó.

"Em về đến nhà rồi hả? Vậy là tốt rồi."

"Em có thể nói cho cô biết hôm nay em đi đâu không?"

"Xin lỗi, cô không muốn tìm hiểu việc riêng của em, nhưng nếu em

gặp chuyện gì thì nhất định phải nói cho cô nhé, biết không?"

"Với cả, bất kể xảy ra chuyện gì cũng không thể tắt máy..."

Cố Văn Lan nằm ở trên giường hồi lâu, lăn qua lộn lại vẫn không ngủ

nổi.

Cái cô này!

Cố Văn Lan ngồi dậy, từ từ dài giọng kêu lên: "Cô giáo Lý, anh đau

bụng --"

Khê Ngôn nhanh chóng ngắt máy chạy vào phòng "Sao thế? Sao anh

lại đau bụng?" Cô bò lên giường, "Sao lại đau bụng nữa rồi? Có phải lại bị
đau dạ dày không?"

Cố Văn Lan kéo tay cô đặt lên bụng mình, "Không, anh chỉ hơi khó

chịu thôi, em sờ sờ là hết ngay."

Khê Ngôn hơi ngơ ngác, sờ sờ ấn ấn trên bụng anh, "Đau chỗ nào thế?

Chỗ này hả? Có cần uống thuốc không anh?"

"Không cần," Anh vỗ vỗ xuống giường, "Em nằm xuống đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.