NGÔN CỦA ANH - Trang 306

Khê Ngôn nhịn không được bèn nói, "Anh có thấy mình ấu trĩ không

hả?"

Anh tỏ ra độ lượng nói, "Ấu trĩ."

Cô hơi khựng lại, "Anh không thấy mình đáng ghét lắm à!"

Anh vẫn độ lượng như cũ, "Đáng ghét."

Khê Ngôn không muốn nói chuyện với anh nữa, cô cảm thấy Cố Văn

Lan đúng là tên vô lại đáng ghét, hôm nào không ghẹo cô anh không chịu
được đây mà.

Buổi tối hôm đó Cố Văn Lan nói, chỉ tham lam với mỗi cô mà thôi,

nhưng anh lại không giải thích "tham lam" của anh là có ý gì.

Cô cũng không hỏi.

Chẳng qua cô cũng đoán được phần nào, có thể là ỷ lại, cũng có thể là

thích.

--

Hôm sau lúc trời chưa sáng Cố Văn Lan đã dậy rồi, Khê Ngôn thấy

anh tỉnh bèn nhân lúc Cố Văn Lan đang trong toilet đi chuẩn bị một cốc sữa
ấm cho anh.

Dạ dày của anh không tốt lắm, trước kia anh thường xuyên không ăn

bữa sáng mà đến thẳng bệnh viện, có đôi khi một ca mổ sẽ kéo dài cả buổi
sáng, bây giờ Khê Ngôn không muốn để anh bỏ lỡ bữa sáng nữa.

Lúc Cố Văn Lan đánh răng rửa mặt xong rồi về phòng thay quần áo

thì không thấy vợ đâu bèn chạy ra ngoài gọi: "Cô giáo Lý?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.