NGÔN CỦA ANH - Trang 342

Cố đại gia vẫn ngồi im, anh túm lấy cổ tay cô rồi vỗ vỗ chân mình nói:

"Mau lên, ngồi vào đây này."

Khê Ngôn đành phải để khăn sang bên cạnh, nhẹ nhàng ngồi lên đùi

anh.

Cố Văn Lan được ôm vợ, tâm trạng lập tức sáng sủa hẳn lên, tốc độ

biến sắc phải gọi là thần thánh, môi anh trượt từ mặt cô, tới môi, rồi tới
cằm, anh lẩm bẩm nói: "Ngoan quá."

Khê Ngôn vẫn luôn cảm thấy Cố Văn Lan là một người rất dễ thỏa

mãn, anh ăn mềm không ăn cứng, chỉ cần tốt với anh là có thể dỗ anh vui
vẻ không biết đâu là trời nam đất bắc rồi, cô đây cũng coi như chó ngáp
phải ruồi.

Nhưng chính Cố Văn Lan lại hiểu rõ, lúc anh nóng nảy hay giận dỗi

chỉ vợ anh mới dỗ được, trước kia đâu phải không có ai đối xử tốt với anh,
nhưng cố tình anh lại chỉ thích Khê Ngôn tốt với anh, cô quả thật có bản
lĩnh làm anh cam tâm tình nguyện sống trong phần mộ hôn nhân này.

Xong việc, anh ôm cô hỏi: "Cô giáo Lý, em cảm thấy anh có được

không?"

Cô lơ mơ không chịu nổi, "... Không tốt tí nào."

"Không tốt chỗ nào?"

"Từ trên xuống dưới đều hư hỏng không chịu được."

Vậy em làm ơn cứu rỗi lấy anh, kéo anh tới bên cạnh em đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.