NGÔN CỦA ANH - Trang 375

Cố Văn Lan bám theo sau cô, lười nhác nói: "Trước kia có phải em có

ý định thay lòng đổi dạ với anh không hả? Hay là em định hôm nào lỡ mất
hứng thì sẽ cuốn gói đi mất?"

Khê Ngôn: "Sao em phải cuốn gói làm gì, chỉ cần gấp mấy bộ quần áo

vào thôi."

Cố Văn Lan: "Lý Khê Ngôn? Đóa hoa nghênh xuân kia đứng lại cho

anh!"

Bữa cơm tất niên buổi tối, cả nhà đều náo nhiên quây quần với nhau,

chỉ có Cố Văn Lan ăn ra một loại cảm giác di thế độc lập, hờ hững với tất
cả mọi người, chỉ nói giỡn hai câu với lão phu nhân.

Khê Ngôn không biết Cố Văn Lan có khó chịu không, bởi anh vẫn bày

ra cái vẻ mặt ai thích thì thì không thích thì thôi, nhưng cô biết những
người khác rất khó chịu, trừ lão phu nhân cười hớn hở suốt cả bữa.

Sau khi ăn xong Cố Văn Lan ngồi trên sô pha nói chuyện với lão phu

nhân, dì gái nấu cơm tất niên xong bèn về nhà ăn Tết nên công tác rửa chén
đũa thuộc về Khê Ngôn và Cố Vân Vi, còn thêm cả cô em họ kia nữa.

Cô em họ nói quá nhiều, tưởng tượng giùm luôn cả chuyện tình vô

cùng lãng mạn của Khê Ngôn, "Chị dâu, nếu hai anh chị quen từ hồi đại
học vậy chắc chắn là anh Văn Lan yêu thầm chị đúng không? Nếu không
thì sao nhiều năm sau lại vẫn còn muốn cưới chị chứ?"

Khê Ngôn: "..."

Không, nhầm rồi, là cô yêu thầm anh mà.

Cố Vân Vi cũng cười nhìn cô, "Không ngờ anh trai em lại thâm tình

như vậy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.