NGÔN CỦA ANH - Trang 435

Ba chữ viêm ruột thừa chọc vào đúng điểm nhột của chủ nhiệm Hạng,

đó lần mất mặt nhất từ lúc ông làm nghề y đến giờ, ông cười lạnh, "Lão già
ông cũng chỉ nhanh mồm là giỏi."

Chủ nhiệm Lý cũng cười lạnh, "Ông còn không nhanh mồm được như

tôi mà dám nói à!"

Những người trong phòng hội nghị đều đã quá quen với hành động ấu

trĩ này của hai ông, nhưng ít ra vẫn giả bộ ngồi nghiêm chỉnh hoặc tỏ ra lo
lắng sốt ruột gì đó, trừ Cố thiếu gia...

Thức trắng cả đêm, cho nên bây giờ anh đang ngủ gật.

Tới tận khi một tập tài liệu phi trúng đầu anh.

Tối qua Cố thiếu gia không được về nhà ôm ôn hương nhuyễn ngọc

nên đang hơi bực bội, anh đột ngột đứng dậy, ném thẳng tập tài liệu xuống
bàn, "Cmn! Hai người còn chưa xong hả?"

Trừ hai vị chủ nhiệm đang dỗi nhau thì những người còn lại đều

nghiêm túc nhìn về phía anh.

Kiểm Dịch ngồi cạnh bình tĩnh hắt hơi một cái.

Cố Văn Lan tỏ ra đau xót, "Tuổi của hai vị trưởng lão cộng lại cũng đã

hơn trăm..."

Chủ nhiệm Lý: "Không tới một trăm tuổi!"

Chủ nhiệm Hạng: "Học toán kiểu gì đấy hả anh kia?"

Anh thẳng lưng, nói: "Tóm lại, vì sự hòa bình văn minh của bệnh viện

chúng ta, tôi thông báo tan họp."

Mọi người mong mà không được, tan tác đi về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.