NGÔN CỦA ANH - Trang 437

Khê Ngôn gắp đồ ăn cho Chu Vũ, "Công việc của em thế nào? Có

thuận lợi không? Đồng nghiệp có dễ thân không?" Bởi vì Chu Vũ chơi
bóng rổ ở trường còn có thể đánh nhau với người ta đến nỗi bị xách vào
phòng giáo vụ, nên cô không yên tâm lắm.

Chu Vũ có vẻ thoải mái hơn lần trước, "Còn được ạ, em khá hợp với

họ."

Người tàng hình họ Cố nào đó rốt cuộc không nhịn được nữa bèn nói:

"Cô giáo Lý, anh muốn uống nước."

Khê Ngôn à một tiếng rồi đứng dậy vào phòng bếp rót cho anh cốc

nước ấm, thấy anh có vẻ mệt thì hơi đau lòng: "Có phải mệt lắm không?
Dạo này ở bệnh viện bận lắm hở anh?"

Cố Văn Lan nói: "Một năm bốn mùa lúc nào bệnh viện chả bận, anh

mệt quen rồi."

Chu Vũ: "..."

Khê Ngôn mím môi, dường như đang suy nghĩ điều gì đó, cô ngồi lại

vào bàn cầm đũa lên, nói chuyện với Chu Vũ: "Chỗ em làm có đượt thay ca
không, làm ca đêm chắc phải thức đến tận khuya à? Em có chịu được
không?"

Chu Vũ nói: "Còn tạm ạ, em cảm thấy mình vẫn còn khỏe lắm."

Cố Văn Lan dựa lưng vào thành ghế lười nhác nói: "Nhân dịp này thì

thức đêm đi cho quen, bao giờ lên lớp 12 đỡ ngại."

Khê Ngôn trừng anh, "Anh đừng nói bậy, lỡ như thằng bé tin thì sao?"

Cố Văn Lan mỉm cười, "Anh nói bậy bao giờ? Đây là kinh nghiệm sau

bao đêm thức trắng ở bệnh viện của anh đấy," anh ngó sang phía vợ mình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.