NGÔN CỦA ANH - Trang 56

Y tá: "Ôi, anh này bị sao thế? Mau về phòng bệnh xem nào."

"Tôi không có gì muốn nói với anh hết." Hứa Du kéo Khê Ngôn đi.

"Hứa Du!" Ông chủ Hạ vòng tới trước mặt cô.

Hứa Du đỏ bừng mặt, vừa tức vừa sợ.

Khê Ngôn vội vàng kéo cô ra phía sau mình: "Anh Hạ, xin anh..."

"Tôi không nghe!"

"..."

Ông chủ Hạ lại tới gần thêm nữa, cực kì hung hãn.

Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, Khê Ngôn cảm giác có một cái bóng

trắng lại gần duỗi tay cản anh ta lại, "Anh gì ơi, đây là bệnh viện, xin hãy
giữ im lặng, hơn nữa," Anh liếc Khê Ngôn đứng bên cạnh mình, nói:
"Không nên khiến phụ nữ khó xử."

Hứa Du vốn đang nửa sống nửa chết thầm véo hông Khê Ngôn, nháy

mắt với cô.

Ông chủ Hạ gào lên, "Anh chỉ là bác sĩ chứ biết cái gì? Tránh ra!"

Cố Văn Lan nói: "Trên người anh còn bị thương, xin hãy bình tĩnh

một chút, cứ thế sẽ khiến hai cô ấy sợ đấy ạ." Anh cố ý giơ tay cao lên chút,
ý bảo ông chủ Hạ nhìn cho rõ, hai cô gái đã sợ đến sắp ngất xỉu rồi.

Ông chủ Hạ thấy mặt Hứa Du xanh xanh đỏ đỏ bèn cảm thấy thương

tiếc, cuối cùng cũng tỉnh táo lại.

Cố Văn Lan nói tiếp: "Giờ cũng không còn sớm nữa, để cho hai cô gái

về trước đã, nếu không về quá muộn sẽ không an toàn, còn hiện tại mong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.