NGÔN CỦA ANH - Trang 95

Chu Mộc Lan Mã Phong thấy hai người đi ra thì vội vàng đứng lên,

mẹ nói: "Ôi, đã phải đi rồi à?" Nói tới đây bà cũng cảm thấy không nỡ xa
con gái bèn đỏ mắt.

Vậy mà lúc trước bà vẫn trông mong con gái gả được cho người tốt.

Lão Lý ôm bả vai bà thay lời an ủi, "Được rồi được rồi, vợ chồng son

lại ở cách đây không xa, chỉ cần một chuyến xe là tới, lúc rảnh rỗi chúng ta
cũng có thể sang thăm tụi nó mà."

Khê Ngôn cũng khó chịu, từ nhỏ đến lớn cô chỉ rời nhà mấy năm học

đại học, còn lại đều ở chung với gia đình, cô nói với bố mẹ hai câu rồi
không tiếp tục trì hoãn thời gian nữa, Chu Mộc Lan lau nước mắt tiễn hai
người xuống lầu.

Xe vừa đi xa, Chu Mộc Lan rơi nước mắt.

Lão Lý lại vội vàng an ủi bà.

Khê Ngôn ngồi trong xe cũng không vui vẻ gì, cô vừa nhớ người nhà

vừa mờ mịt về cuộc sống mai sau bèn quay sang liếc Cố Văn Lan.

Dường như cảm nhận được tâm trạng của cô, Cố Văn Lan vừa nhìn

tình hình giao thông vừa nói: "Lần đầu anh làm ông xã người ta, có lẽ lúc
đầu chưa đạt yêu cầu, em phải khoan dung với anh một chút nhé."

Khê Ngôn: "..."

Ai mà không chứ?

Cô cười cười.

Anh cũng cười theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.