NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 109

xuống.Và người hầu của tôi, một người phụ nữ lớn tuổi, người mà tôi rất
mực yêu quý.” Giọng Brenna cao lên, và cô trở lên điên cuồng với ký ức.
“Bà ấy đã ngã xuống với một chiếc rìu trên lưng! Tại sao lại là bà ấy? Bà
ấy không hại aicả. Nếu một tên Viking không đánh nhau với một phụ nữ,
vậy thì vì sao bà ấy chết?”
“Những người đàn ông dần trở lên hoang dại một phần nào đó khi họ tấn
công,” Heloise buồn bã trả lời. “Nhiều cái chết lẽ ra không nên có, và thật
bất hạnh rằng điều đó đã diễn ra. Có nhiều sự hối hận về sau, chính Anselm
cũng cảm thấy hối hận.”
Brenna nhìn bà với ánh mắt hoài nghi. Vậy thì sao khi ông ấy giữ cô tôi và
đứa em kế của tôi như một người hầu?”
“Và cả chính cô?”
“Không, tôi sẽ không phục vụ.”
“Cô sẽ làm nó một lúc nào đó, Brenna.”
“Tôi sẽ chết trước!”

Cơn giận của Brenna làm cho đại sảnh dần trở lên im lặng một lần nữa.
Những lời nói của cô ấy không thể hiểu được, nhưng những người đàn ông
xung quanh cô biết cơn thịnh nộ của cô khi họ trông thấy nó. Hugh
Haardrad di chuyển kín đáo, lo sợ cho sự an toàn của mẹ mình.
“Cô ấy đe dạo mẹ à, thưa mẹ?” Hugh hỏi.
“Không, Cơn giận dữ của cô ấy là vì cha con.”
“Con không tin một nô lệ với một con dao, đặc biệt là cô gái này,” Hugh
thô lỗ đáp “Giữ sự chú ý của cô ấy và con sẽ bắt cô ấy từ phía sau.”
“Không, Hugh, dời khỏi cô ấy ngay,” Heloise ra lệnh. “Cô ấy chuẩn bị
chiến đấu ngay lúc này.Thực ra cô ấy muốn thế.”
Hugh cười. “Vậy sao? Cơ hội của cô ta là gì?”
Brenna bắn về phía anh với một cái liếc chết người. Tên này đã dám đụng
vào cô một cách thân mật khi cô bị trói và không tự bảo vệ được chính cô.
“Đồ con lợn?”Cô rít lên và phỉ nhổ vào chân hắn.
Cái nhìn của Hugh dần trở lên độc ác, và hắn theo bản năng giơ tay lên để
đánh cô.”Tại sao cô – “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.