nhưng mẹ đã đánh giá quá cao cô ta, mẹ à, bởi vì cô ta là chính mình. Cô ấy
không hợp cho một người đàn ông.”
“Làm ơn đi, Garrick!”
Anh nhanh chóng chiến đấu với nhưng xúc cảm của mình, nhưng cuối cùng
một lần nữa sự nài xin của mẹ anh đã thắng bản năng tự nhiên của anh. Anh
quay về phía Brenna, người bướng bỉnh đối đầu với anh.
“Cô sẽ đi im lặng đi với tôi chứ?”
“Vâng,”cô sẵn lòng trả lời, biết rằng chiến thắng là của cô. “Tôi sẽ rời khỏi
đải sảnh này.”
Anh ra hiệu cho cô đi trước anh, và cô rất tự đắc, nhìn thẳng về phía trước.
Cô để con dao vào lại thắt lưng rồi bước đi, tin chắc rằng giờ sẽ không một
ai đến gần cô.
Ở bậc cuối cùng của cầu thang, Garrick dừng Brenna lại khi cô quay sang
trái, và thay vào đó đẩy mạnh cô về phía phòng anh. Cô không chống đối.
Ít nhất phòng anh có một chiếc giường êm ái. Nhưng ngay khi cô bước qua
cánh cửa, anh bất ngờ giữ cô lại, nhấc cô lên khỏi mặt đất với một cánh tay,
trong khi chộp lấy con dao của cô ngay lập tức. Anh lúc đó lắc lư cô một
cách dữ dội ngang qua căn phòng, và cô cố gắng tỳ vào sàn nhà lạnh lẽo.
“Ta nên làm xong điều này ở bên dưới,” Garrick cằn nhằn dữ tợn, “Để cô ở
nơi chính xác là của cô.”
“Đồ lừa đảo!” cô rít lên trong khi đạp mạnh chân của cô. “Anh sợ đối mặt
với tôi khi tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với anh. Anh tấn công tôi từ
đằng sau như một con lợn hèn nhát.”
“Cẩn thận đấy, cô gái,” Anh cảnh báo cô với vẻ đe dọa. “Hoặc là cô sẽ phải
nhận sự trừng phạt mà cô xứng đáng nhận được.”
”Bởi vì anh hạ gục một người phụ nữ không phòng bị ư?” Đó không phải là
những cách hẹn hạ nhất sao?”
“Không phải là phụ nữ, cô gái – mà là những nô lệ!” anh điên tiết nói.
“Ohhh!”Cô hét lên và bắt đầu đẩy anh.
“Dừng lại, cô gái, nếu cô coi trọng cuộc sống của mình!”Cô không chú ý
đến nhưng lời nói của anh, mục đích duy nhất lúc này là làm tổn hại anh.