NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 368

Cô bị đập trực tiếp vào vai và cú va chạm khiến cô té đập xuống đất, dù cô
có thể chống đỡ cú ngã. Cô nằm đó thở nặng nề và cảm thấy không bị
thương gì cả. Sau một vài giây, sự thôi thúc mạnh mẽ được an toàn quay trở
lại. Tuy nhiên, khi cô cố ngồi dậy, đau đớn xuyên qua thắt lưng cô, làm cô
thét lên từ tận sâu thẳm . Khi đó cô nghe một giọng cười man rợ, tiếng cười
của một người phụ nữ, và âm thanh của con ngựa chạy ra xa dần.

Cơn đau lại ập đến lần nữa, khiến cô lại thét lên, không thể ngừng lại được.
Khi cô nằm đó cảm thấy đám mây mù bất tỉnh đang đến gần, cô chỉ có thể
nghĩ đến một điều. Con của cô đang muốn sinh ra, nhưng còn quá sớm, thật
sự là quá sớm.

Brenna khẽ mở mắt. Dưới những tia nắng mặt trời xuyên qua tán lá, cô thấy
Garrick, mái tóc dài của anh dài hơn lúc trước, hàm râu không cạo che phủ
gương mặt anh. Tại sao anh lại có vẻ mặt như thế trong giấc mơ của cô
trong khi cô chưa từng nhìn anh như thế này khi trước? Anh đang ôm cô –
không, anh đang mang cô đến đâu đó. Cô muốn nhanh chóng tỉnh lại, thậm
chí là giấc mơ về Garrick cũng khiến cô đau đớn. Nhưng đây là một nỗi
đau khác, nỗi đau đớn âm ỉ dai dẳng.

“Đi đi, Garrick,” Brenna thì thầm. “ Anh đang làm đau tôi.”

“Yên nào,” anh đáp.

Garrick muốn cô phải chịu đựng. Anh sẽ săn đuổi những giấc mơ của cô
mãi mãi chỉ để khiến cho cô chịu đựng. Chúa thương yêu, cơn đau là sự
thật! Cô thét lên, âm thanh dường như không phải của cô. Rồi giấc mơ kết
thúc.

“Đầu tiên là sốt, rồi sau đó là gần chết vì lạnh và đói, và giờ thì thế này!
Con bé có thể đối mặt với sự sống và cái chết đến bao nhiêu lần nữa đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.