NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 378

“Và cha của Garrick?”

“Ta không xấu hổ về chuyện thỉnh thoảng ta chia sẽ chiếc giường với ông
ta, Brenna,” Linnet trả lời đầy vẻ phòng ngự.

“Con không phán xét cô, Cô à. Nếu đây là điều cô muốn, vậy thì con là ai
mà bảo cô không được chứ?”

“Ta biết tình yêu thật sự của Anselm là Heloise, nhưng ông ta thật sự quan
tâm đến ta. Và ta cũng yêu Heloise. Bà ấy là một người bạn thật sự và xứng
đáng.” Linnet bật cười. “ Mối quan hệ thật lạ. Tuy vậy, ta vẫn rất hài lòng.”

“Cô nên có những điều tốt đẹp hơn.”

“Không, Brenna, ta hạnh phúc,” Linnet nói. “ Ta biết con ghét Anselm,
nhưng-“

“Con không còn ghét ông ta, thưa cô.” Brenna cắt ngang. “Khi lần đầu tiên
Anselm ôm con trai con trong vòng tay, con nhớ lại cái ngày ông ta tấn
công vùng đất của chúng ta, sự thù hận mà khát máu hiện rõ trên mặt ông
ta. Vậy mà khi ông ta ôm cháu trai, vẻ mặt ấy chỉ có tình yêu. Ông ta đã
làm quá nhiều chuyện mà cháu hết sức biết ơn. Cháu vẫn không biết là liệu
mình có thể hoàn toàn tha thứ việc ông ta làm, nhưng sự căm hận không
còn trong con nữa.”

“Cô rất vui,” Linnet mỉm cười. “ Cô nghĩ cuối cùng con đã trưởng thành
rồi. Brenna.”

Brenna trở lại ngôi nhà nhỏ của mình trước cơn bão mùa đông đầu tiên. Khi
cô lê bước trên tuyết khi săn bắn, cô thật sự cảm thấy mình đã trở nên quen
thuộc với vùng đất này và khí hậu của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.