NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 97

đông ầm ĩ tán đồng nó.Ngay cả Anselm cũng có những giọi nước trong
mắt do cười quá nhiều.

Heloise dựa gần vào con trai bà khi tiếng ồn ào hạ xuống một chút và

thì thầm trêu trọc,”Con biết đấy, Garrick, những câu chuyện của con về bộ
lạc Slavic mà con đã gặp gần như cũng gây cười như vậy.Và con chắc chắn
là con đã không nói quá sự thật lên một chút nào chứ?”
”Thật xấu hổ!”Anselm cười phá lên, khi nghe trộm bà.”Con trai ta không
cần thêm thắt vào câu chuyện của nó như ta đã làm .”Sau đó ông cười với
lời nói đùa của chính mình.

“Không.Với ông,không biết đâu là nơi thực sự kết thúc và bắt đầu câu

chuyện,”Heloise trả đũa, sau đó thêm vào một cách ân cần,”Như với câu
chuyện của ông về cô gái Celtic.Giờ tôi thì nghi ngờ tất cả điều ông nói là
sự thực.”

Anselm cau có giận dữ nhìn qua bàn của bà,”Nó là sự thật, phu

nhân!Ta không cần thêm các chi tiết cho câu chuyện đó.”

Garrick nhìn tò mò.Anh đã kể lại chuyển hành trình cuối cùng của

mình.Nhưng anh vẫn chưa hỏi về cô gái bướng bỉnh anh đã tìm thấy trên
giường của mình đêm hôm trước.

“Cô gái thế nào rồi, Garrick?”mẹ anh hỏi.”mẹ thấy cô ấy ngày hôm

qua và cô ấy vẫn còn rất đau khổ.Cô ấy hầu như không thể nói tất cả với
mẹ .”

“Tuyệt,con xin lỗi phải nói, cô ấy đã tìm thấy lại giọng nói của mình.”
Anselm cười khóai trá với điều này.” Vậy là , con đã thưởng thức một

chút tinh thần của con bé, nhỉ?”

Garrick quay lại với cha anh.”Tinh thần ư?Không,Ngoan cố là một từ

hay hơn.Cô ấy là của con ư?
”Đúng vậy, của một mình con.”

Garrick cằn nhằn.”Tốt, cô ấy sẽ không thừa nhận điều này.”
“Ta không nghĩ con bé sẽ vậy.”Anselm cười toe toét, làm con trai ông

quắc mắt giận dữ.

Ông đã nói với Garrick cô ấy bị bắt, một câu chuyện ông đã kể rất

nhiều lần với niềm thích thú.Nó không thú vị với những người khác, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.