NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 107

"Đúng thế." Tôi nói. "Giờ phải trông vào sự cố gắng của bộ phận điều

tra. Em phải nói với tổ chuyên án, việc tìm kiếm thi thể chủ nhân ngón tay
này cũng rất cấp bách."

"Còn một việc nữa vẫn chưa làm xong đấy." Tôi nói. "Nguyên nhân tử

vong thì sao?"

"Nguyên nhân tử vong đã xác nhận." Trưởng phòng Hồ nói, "kiểm tra

thấy trong nước tiểu của nạn nhân có Tetramine, liều lượng đủ gây chết
người. Chúng tôi suy đoán, hung thủ đã cho Tetramine vào thức ăn hoặc
nước uống của nạn nhân. Chỗ cắt xẻ có phản ứng sống không rõ rệt, không
biết có phải là hung thủ không kịp đợi đến khi nạn nhân chết hẳn đã bắt đầu
mổ bụng, hoặc nạn nhân vừa chết, hung thủ đã lập tức mổ bụng lấy nội
tạng hay không? Cho nên do phản xạ siêu sinh (1) của tế bào, vết dao cắt
vẫn lờ mờ nhìn thấy một vài phản ứng sống."

(1) Phản xạ siêu sinh: Sau khi tử vong, các mô, tế bào và một số cơ

quan trong cơ thể vẫn có thể duy trì chức năng sống nhất định, có phản ứng
nhất định trước kích thích. Ví dụ, sau khi đầu bị cắt rời, con ngươi vẫn tiếp
tục chuyển động thêm một phút; sau khi chết một tiếng, phần cơ vẫn co lại
khi chịu kích thích cơ học.

"Cũng có nghĩa là, do không thể phán đoán vào lúc bị mổ bụng, nạn

nhân đã trải qua giai đoạn chết sinh học hay chưa, nên chỉ căn cứ vào hiện
tượng thi thể thì chúng ta vẫn chưa thể xác nhận nguyên nhân tử vong chủ
yếu là ngộ độc hay mất máu." Tôi nói. "Nhưng chí ít cũng có thể đưa ra
nguyên nhân kết hợp - ngộ độc và mất máu."

"Các vụ án đầu độc, đa phần là do phụ nữ gây án." Bác sĩ Hàn nói.

"Em lại không nghĩ như vậy." Đại Bảo lập tức phản đối. "Mổ bụng

một cơ thể sống cơ đấy. Quá tàn nhẫn! Phụ nữ chắc chắn không thể làm
được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.