NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 129

"Nạn nhân mắc bệnh tim bẩm sinh, hẹp van động mạch phổi, có thể

gây đột tử." Tôi nói. "Kết hợp với kết quả khám nghiệm tử thi, nạn nhân có
lẽ đã tử vong do chứng bệnh này."

"Chúng tôi đã nghe nói." Giám đốc Cường nói. "Như vậy, có lẽ vụ án

này không phải là án mạng?"

"Tôi lại không nghĩ như vậy." Tôi nói. "Ai nói tử vong do bệnh tật thì

không phải là án mạng? Đừng quên cái bóng trắng trong ngõ Mê Cung, lại
kết hợp với thời gian tử vong của nạn nhân, tôi nghĩ rằng, có lẽ nạn nhân đã
bị hù dọa bởi một thứ gì đó trông giống ma quỷ, khiến cho bệnh tim phát
tác dẫn đến tử vong. Nếu chỉ là một trò đùa đơn thuần, vậy sẽ là giết người
do sơ suất. Nhưng nếu cái bóng trắng kia biết rõ Đào Tử có bệnh tim bẩm
sinh mà vẫn cố tình dọa dẫm Đào Tử, vậy thì đây là một vụ giết người có
âm mưu!"

Giám đốc Cường ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Dùng phương thức này

để giết người thì thiếu bảo đảm quá."

"Chưa chắc." Tôi nói. "Nhìn vào bức ảnh cắt từ video, cái bóng trắng

đội tóc giả che kín mặt, cho dù hắn không thể dọa dẫm Đào Tử chết được
thì Đào Tử cũng không thể nhận ra hắn. Nên tôi lại cảm thấy, đây là thủ
đoạn giết người rất an toàn và cao tay."

"Cuộc sống không phải là tiểu thuyết trinh thám, tôi nghĩ tình hình

không đến nỗi phức tạp thế đâu." Điều tra viên chính nói. "Theo như kết
quả điều tra của chúng tôi, buổi tối hôm đó, có hai người bạn học của Đào
Tử cũng ra về sau khi Đào Tử rời khỏi quán karaoke không lâu."

"Đúng thế." Một điều tra viên khác nói tiếp. "Theo sự phản ánh của

những người bạn học, một trong hai người này đang theo đuổi Đào Tử
nhưng bị Đào Tử nhiều lần từ chối. Vì thế, tôi cảm thấy hai người này có lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.