NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 232

"Vậy hôm qua bác không kéo nước giếng, có phát hiện ra điều gì khác

thường không?"

"Không, chẳng có gì khác thường cả."

Điều tra viên ngẫm nghĩ một lúc vẫn thấy tắc tị, bèn quay sang hỏi tôi:

"Trưởng phòng Tần, có cần bảo vệ hiện trường không?"

"Đương nhiên rồi." Tôi vừa gật đầu vừa nhảy lò cò đeo ủng. Đeo ủng

ở ngoài đồng cần phải dùng tư thế "ngỗng đứng một chân", mà khả năng
giữ thăng bằng của tôi không được tốt cho lắm.

"Chúng tôi đã khám nghiệm xung quanh rồi," nhân viên kỹ thuật nói,

"những nơi có khả năng lưu lại dấu chân đều thấy chồng chéo dấu chân của
người báo án và cảnh sát, về cơ bản không hy vọng có thể phát hiện ra vật
chứng dấu vết."

Tôi lắc đầu, nói: "Vậy thì cũng phải bảo vệ, còn ở bên kia nữa, đống

rơm rạ đằng ấy cũng phải bảo vệ cẩn thận. Một lát nữa, Lâm Đào sẽ đến
giúp chúng ta."

Đi xong ủng, tôi tiến đến bên giếng, thò đầu nhìn xuống. Có lẽ tử thi

lại đã chìm xuống đáy giếng nên không thấy đâu nữa. Dù trời đang nắng to
nhưng lòng giếng vẫn tối om om, không nhìn thấy gì cả.

"Sao ông Giải Lập Văn lại nhìn thấy được nhỉ?" Tôi nói. "Tôi chẳng

nhìn thấy gì cả."

"Ờ... Thi... thi thể vẫn chưa được vớt lên à?" Đại Bảo hỏi. "Thi thể

chưa vớt lên, sao biết là án mạng? Lỡ nhảy xuống giếng tự sát thì sao? Hay
uống rượu say rồi ngã xuống giếng?"

"Vớ vẩn!" Tôi nói. "Tự sát hay tự ngã xuống giếng, chẳng lẽ hồn ma

quay về ôm rơm rạ ném xuống?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.