"Còn nhiệm vụ của chúng ta bây giờ là ngủ." Lâm Đào lại nằm xuống
giường, trùm chăn kín mặt. "Điều hòa ở đây lạnh quá."
*
Sáng hôm sau, trong phòng họp tổ chuyên án, một tấm bản đồ hiện
trường được trải rộng trên mặt bàn. Không phải là hiện trường vứt xác, mà
là bản đồ hiện trường quanh nhà nạn nhân. Giống như những gì đã thấy khi
chúng tôi khảo sát thực địa, những ngõ nhỏ ngoằn ngoèo phức tạp và
những căn nhà nhỏ nằm dày đặc trên tấm bản đồ.
"Bây giờ, điều kiện sinh hoạt của cư dân đã được cải thiện." Điều tra
viên nói. "Sau khi nhận được điện thoại của anh, chúng tôi đã đến hiện
trường tìm kiếm rất kỹ, nhưng không thể tìm ra một nhà vệ sinh công cộng,
một hố phân hay một ao tù nào cả. Nhà ai cũng có nhà vệ sinh tự hoại trong
nhà."
"Không có?" Tôi bỗng như rơi hẫng xuống đáy vực. Tôi cứ nghĩ sáng
ra sẽ nhận được tin tốt lành, dù không phải đã bắt được hung thủ thì cũng
phát hiện ra vài hố phân, khoanh vùng được phạm vi cư trú của hung thủ.
Đáng tiếc, hy vọng đã tan vỡ.
Tôi gắng trấn tĩnh lại, đưa ngón tay vạch theo những con đường nhỏ
trên bản đồ, bắt đầu lần dò. Rất nhanh, tôi đã phát hiện ra một khu vực bị
che khuất.
"Chỗ này là thế nào?" Tôi chỉ vào đó hỏi.
Đây là một góc của khu dân cư, là nơi giao cắt với đường cái, trên bản
đồ là một khoảng trắng.
"Trước đây, chỗ này là trại nuôi lợn." Điều tra viên nói. "Chúng tôi
không đi vào đó, nhưng đã hỏi han người dân, ở đó không có nhà vệ sinh