công cộng, cũng không có ao hồ."
"Có nhất định cứ phải là nhà vệ sinh hay hố phân không?" Hàn Lượng
đứng trong góc phòng họp chợt lên tiếng.
"Không!" Tôi nói. "Một nơi có chất lỏng, rất bẩn thì không nhất định
là hố phân, nhưng ngoài hố phân và ao tù, em không nghĩ ra được thứ gì
khác."
"Theo tôi biết," Hàn Lượng bắt đầu phát huy vốn kiến thức phong phú
của mình, "những chỗ nuôi lợn đều có bể khí biogas, cũng gần giống với hố
phân đấy."
"Bể khí biogas?" Tôi ngạc nhiên. "Lần đầu tiên em nghe nói đến thứ
này đấy. Chúng ta đến đó xem thử."
*
Do bác sĩ Giang rất quen thuộc với khu vực này nên chúng tôi quyết
định lên xe khám nghiệm hiện trường của bác sĩ Giang để đi đến địa điểm
nghi vấn. Trên đường đi, Hàn Lượng giới thiệu với chúng tôi về hình thù và
tác dụng của bể khí biogas.
Nơi này cỏ dại um tùm, nhưng thấp thoáng có vài vệt bánh xe khiến
Lâm Đào chú ý.
"Vết bánh xe trông khá mới." Lâm Đào vừa nói vừa chụp ảnh lách
tách.
Tôi và bác sĩ Giang bước vào khu chuồng lợn, một cái bể lớn chợt
hiện ra trước mặt chúng tôi. Nếu không quan sát kỹ thì không thể nào nhận
ra được đây là một cái bể. Trong bể cỏ dại mọc lút, che lấp hoàn toàn nước
bẩn bên trong. Tôi ném một hòn đá xuống bể, nghe "tõm" một tiếng, ruồi
nhặng bay ra vù vù.