NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 434

Chúng tôi giải phẫu khí quản của nạn nhân. Đúng như dự đoán, trong

khí quản không có dấu vết xung huyết, cũng không có muội than. Bởi vậy,
có thể phán đoán nạn nhân bị thiêu xác sau khi chết.

Do bị tác động nhiệt, xương sườn trở nên rất giòn, dao phẫu thuật dễ

dàng tách mở xương sườn, lộ ra nội tạng vẫn chưa bị đốt cháy trong khoang
ngực.

"Lâm Đào, cậu nhìn này, cơ thể con người kỳ diệu thật đấy." Tôi nói.

"Tuy bên ngoài đã bị đốt cháy thành than nhưng nội tạng vẫn nguyên vẹn.
Có thể thấy, da của chúng ta có tác dụng rất lớn trong việc bảo vệ nội tạng."

Lâm Đào mặt mũi ngơ ngác, giơ tay lên sờ ngực mình.

"Cung động mạch chủ đã bị đứt." Đại Bảo dùng kẹp cầm máu kẹp lấy

động mạch chủ phía trên tim, nói.

"Động mạch chủ bị đứt, đáng lẽ phải có nhiều máu tích tụ trong

khoang ngực chứ?" Lâm Đào hỏi.

Tôi nói: "Đúng vậy, nhưng vì thi thể bị đốt, nhiệt độ cao đã khiến máu

bốc hơi rồi, tuy chúng ta không nhìn thấy bao nhiêu máu tụ nhưng vẫn có
đấy. Vẫn có thể đưa ra kết luận rằng nạn nhân bị hung khí nhọn đâm trúng
động mạch chủ gây mất máu ồ ạt dẫn đến tử vong."

"Dạ dày trống rỗng, chắc nạn nhân vẫn chưa kịp ăn bữa cơm đoàn tụ

tết Trung thu." Đại Bảo lắc đầu thương cảm.

"Thế là đã thiếu mất một căn cứ để điều tra." Tôi nói. "Phân tích vật

chất trong dạ dày cũng là một cách để tìm kiếm lai lịch thi thể. Giờ thì dạ
dày trống rỗng, chúng ta đã mất thêm một manh mối."

"Nhưng vẫn còn liên hợp xương mu cơ mà?" Đại Bảo giơ chiếc cưa

trong tay lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.