NGỰ CHÂU ÁN - Trang 100

Miệng cười đầy vẻ thỏa mãn, thị bình phẩm, "Mỗi khi nổi điên lên, ta

có thể xạ tiễn mọi thứ kiểu như thế này!"

"Nếu không cẩn thận, có ngày tỷ sẽ gặp rắc rối đấy!" Địch Công cảnh

báo.

"Ta à? Ta chả ngán kẻ nào, ngay cả quan quân triều đình! Lúc ta rời

Hoàng cung đại nội, Vương gia đã trao cho ta một tờ giấy có dấu triện to
như cái đầu ông đấy. Nó chứng nhận ta thuộc về hoàng tộc, chỉ có thể bị
phán xử bởi kinh sư pháp đình. À thôi, ông đã hỏi về bọn Đổng Hạ. Giờ thì
ông biết rồi đấy. Còn bất cứ thứ gì khác mà ta có thể làm cho ông không,
thưa Huyện lệnh?"

Trông thấy ánh nhìn sững sờ của Địch Công, thị chế giễu, "Ngài nghĩ

mình có thể xỏ mũi một nữ nhân đã kề vai sát cánh với các đại quan triều
đình trong nhiều năm sao? Mới nhìn là tiểu nữ nhận ra ngay! Không thì tiểu
nữ chẳng dại gì ba hoa với ngài như nãy giờ. Hãy ghi nhớ những lời của
Lương Tử Lan này, thưa Huyện lệnh. Đổng Mai chẳng đàng hoàng gì và
Hạ Quảng cũng thế, toàn hạng lưu manh thôi."

"Hạ Quảng đã ra người thiên cổ rồi, Lương nữ hiệp à. Sáng nay, hắn

đã bị hạ sát, nhiều khả năng là do chính tên vô lại đã từng thuê hắn làm tay
sai. Ngươi có biết kẻ đó là ai không?"

"Thưa đại nhân, tiểu nữ chẳng biết. Tiểu nữ đã hỏi Hồng Hoa nhưng

nha đầu đó cũng chịu. Nó bị bắt cắm mặt xuống cái trường kỷ và kẻ chủ
mưu chẳng thèm thốt lên một lời. Hắn chỉ cười mà thôi. Nếu tiểu nữ biết
được tên ấy là ai, rất có thể Bộ khoái của ngài sẽ phải đến thu dọn những
phần còn lại của xác hắn. Lương Tử Lan này ghét cay ghét đắng loại nam
nhân như vậy."

"À, ngươi đã cho ta biết những thông tin hữu ích nhất. Tiện đây, Thẩm

Bát nhờ ta nói đôi lời tốt đẹp về gã với ngươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.